“Hai bản kia cũng có bảy thức phải không?”

“Đúng rồi.”

Lục Kiến Vi từ chối cho ý kiến, cẩn thận lĩnh ngộ thức thứ nhất.

Tầng thứ nhất “Bất Vấn Lưu Niên” gọi là “Lưu Niên Thệ”, nếu như trước đó nàng chưa tiếp xúc qua khinh công thì sẽ không có so sánh, nàng cũng sẽ không biết được khoảng cách giữa các công pháp khinh công khác nhau xa như vậy.

Nàng đã lĩnh ngộ được thức thứ tư của “Nhạn Quá Vô Ngân”, nhưng uy lực thức thứ nhất của “Bất Vấn Lưu Niên” không kém hơn thức thứ ba của “Nhạn Quá Vô Ngân” bao nhiêu.

Không hổ là tinh phẩm mà hệ thống đề cử!

So với “Nhạn Quá Vô Ngân” thì “Bất Vấn Lưu Niên” càng lộ vẻ tuyệt diệu huyền ảo hơn, Lục Kiến Vi mơ hồ có cảm giác, nếu như nàng có thể nắm giữ triệt để khinh công này, sau này biện pháp chạy trốn trên giang hồ của nàng xếp hàng thứ hai, không ai dám xưng thứ nhất.

Phòng tiểu nhị ở lầu một.

Chu Nguyệt giúp Tiết Quan Hà dọn dẹp xong gian phòng, giải thích cho hắn nghe quy tắc của quán trọ, quay người muốn đi.

“Chờ một chút.” Tiết Quan Hà gọi nhóc lại: “Cấm đánh nhau có nghĩa là gì?”

Chu Nguyệt: “Ý trên mặt chữ đó, bất kỳ người nào, chỉ cần bước vào quán trọ thì không thể đánh nhau.”

Tiết Quan Hà ngạc nhiên nói: “Tại sao vậy?”

“Ta cũng không biết.” Chu Nguyệt lắc đầu: “Nhưng mà ta có thể đoán được, có thể là chưởng quầy tỷ tỷ không thích chém chém giết giết, ca nhìn tỷ tỷ ăn mặc xinh đẹp vậy, nhất định là không muốn để cho váy của mình bị vấy bẩn bởi những thứ máu me dơ dáy đó rồi.” Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  T Y T và web tytnovel.( truyện đăng trên app TᎽT )

“Có đạo lý.” Tiết Quan Hà phấn chấn nói: “Vậy ta yên tâm rồi.”

Ít nhất ở trong quán trọ, có thể đảm bảo an toàn cho bản thân.

Sau khi Chu Nguyệt đi, Tiết Quan Hà vội lật ra « Phù Hồi Tâm Kinh ».

Đây là quyển tâm pháp nội công!

Lúc trước hắn đã chi một số tiền lớn, cũng cầu nhiều người, đều không thể có được một bản tâm pháp nội công đầy đủ.

Chưởng quầy lại hào phóng như vậy!

Hốc mắt Tiết Quan Hà ửng đỏ, trong lòng tràn đầy cảm kích, ngại ngùng vuốt trang giấy, bắt đầu học tầng thứ nhất của tâm pháp.

Vốn cho rằng sẽ gặp cản trở nhưng không ngờ lại khá thuận lợi, chắc là trưởng quầy nhìn ra được căn cốt của hắn, cố ý chọn tâm pháp thích hợp cho hắn.

Sau này nhất định phải báo đáp chưởng quầy thật tốt mới được!

Sáng sớm hôm sau, Tiết Bình Sơn đi vào quán trọ một lần nữa, dâng lễ bái sư và ngân lượng làm học phí.

Mâm lễ bái sư có tám loại bảo vật, đồ sứ, trân châu, ngọc bội, tơ lụa, tất cả đều có giá trị không nhỏ, học phí cũng cao lên tới ba ngàn lượng.

“Ba ngàn lượng này là học phí cho một năm, nếu như cần thêm, cứ đi vào thành thông báo một tiếng.” Tiết Bình Sơn ôm quyền nói: “Sau này làm phiền Lục chưởng quầy quan tâm khuyển tử.”

Lục Kiến Vi nhận lễ vật: “Ông chủ Tiết khách sáo rồi.”

“Lục chưởng quầy, ta có vài lời có thể nói riêng với khuyển tử được không?”

“Xin cứ tự nhiên.”

Hai cha con Tiết gia đi ra bên ngoài quán trọ.

“Cha, người muốn nói gì?”

Tiết Bình Sơn nhìn chằm chằm hắn nửa ngày, mới có một đêm không gặp, tinh thần và khí chất của nhi tử so với trước kia, có thay đổi rất lớn.

“Quan Hà, Lục chưởng quầy có nói khi nào dạy công phu cho con không?”

Mặt mũi Tiết Quan Hà tràn đầy thích thú: “Hôm qua chưởng quầy đã dạy, nàng cho con một bản tâm pháp, còn có một bộ chưởng pháp, để cho con đọc rồi luyện trước.”

“Thật sao?!” Tiết Bình Sơn không thể tin được: “Thật sự dạy tâm pháp cho con?”

Mọi người đều biết, tâm pháp mới là căn cơ của võ học, nếu không có tâm pháp thì không thể tu luyện ra nội lực, võ công có tinh xảo đến mấy cũng sẽ trở nên vô dụng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play