Nàng ngồi ở bên trên, Trương Bá và Chu Nguyệt ngồi ở bên tay trái, cha con Tiết gia ngồi dưới cùng, trên mặt cũng không có biểu cảm gì là miễn cưỡng.

Lục Kiến Vi: “...”

Nàng lại một lần nữa cảm nhận được sự thận trọng của người bình thường khi đối mặt với các võ giả.

“Lục chưởng quầy, đây là món ăn nổi nhất của quán.” Tiết Bình Sơn chỉ vào món ăn ở giữa, thấp giọng giới thiệu với nảng: “Nguyên liệu chính là chim bồ câu được nuôi cẩn thận, được thêm một chút dược liệu, trong bụng chim bồ câu có củ cải trắng, củ cải trắng có vị ngọt thanh, có thể giúp giảm cảm giác ngấy.”

Lục Kiến Vi ngạc nhiên hỏi: “Túy tiên làm sao để giải?”

“Ai cũng nghĩ rằng bay lên trời đều trở thành thần tiên, chim là loài bay gần với thần tiên nhất, chim bồ câu là sứ giả, một ngày nào đó chúng có thể mang lời cầu nguyện của con người đến với thần tiên, vậy nên ta dùng từ ‘tiên’ để thay thế.”

Lục Kiến Vi dùng đũa gắp một miếng thịt đưa lên mũi ngửi, quả nhiên trong thịt có thoang thoảng mùi rượu, giống vị ngọt thanh của rượu trái cây, tỏa ra mùi thơm say lòng.

“Đây chính là ‘say’ sao?” Nàng nói rồi cho miếng thịt vào trong miệng, khen từ tận đáy lòng: “Không hổ là món ăn nổi nhất, hương vị rất tuyệt.”

Tiết Bình Sơn tươi cười: “Món ăn này không thể giấu được khỏi ánh mắt sắc bén của Lục chưởng quầy. Lục chưởng quầy thích là được.”

Lục Kiến Vi: “...”

Nếu còn tiếp tục khen nữa, nàng sẽ nghếch cái mũi lên trời mất.

“Có thể nếm được tay nghề của ông chủ Tiết là niềm vinh dự của ta.” Nàng bình tĩnh nói: “Nếu sau này có yêu cầu gì, ông chủ Tiết có thể đến quán trọ tìm ta.”

Tiết Bình Sơn hơi mất bình tĩnh. Lão ấy nhận lỗi và tự mình xuống bếp không phải chỉ vì những lời này sao?

“Không giấu gì Lục chưởng quầy, quả thật Tiết mỗ muốn xin Lục chưởng quầy một chuyện.” Tiết Bình Sơn rót cho Lục Kiến Vi một chén rượu, rượu cũng là bảo bối của lão ấy, ngày bình thường không nỡ bỏ ra.

Lục Kiến Vi không uống rượu, nhưng nàng cũng không ngăn lại.

“Nói xem.”

Tiết Bình Sơn liếc mắt nhìn nhi tử đang phấn khích của mình, nói: “Từ nhỏ, khuyển tử đã muốn học võ, nhưng Tiết gia không có cách nào nên vẫn chưa có cơ hội được học võ công chân chính. Ta không yêu cầu khuyển tử có thể dựa vào võ công để làm rạng danh gia tộc, chỉ cần sau này có thể bảo toàn được tánh mạng là được rồi.”

“Tiết công tử bao nhiêu tuổi rồi?”

Tiết Quan Hà thành thật nói: “Mười sáu.” ( truyện trên app T𝕪T )

“Tuổi này học võ thật sự không dễ dàng.” Căn cốt sắp thành, cần phải hao tổn tâm huyết để luyện lại từ đầu nhưng chưa chắc đã có thành quả.  User hdtruyen vui lòng ngừng hành động re-up thu phí bên truyện miễn phí bên app.

Tiết Quan Hà mặt đỏ bừng: “Ta, ta cũng không nghĩ tới sẽ học được võ công vô địch. Ta chỉ mong rằng có thể giống với những khách giang hồ vượt nóc băng tường, hành hiệp trượng nghĩa.”

Quan trọng là sẽ không dễ bị giết hại.

Nhưng khi đối mặt với ba người Lục Kiến Vi, hắn không dám nói võ giả giết người vô tội bừa bãi.

Lục Kiến Vi hỏi: “Ngươi muốn gia nhập môn phái hay thế gia võ học nào?”

Tiết Quan Hà liếc mắt nhìn Trương Bá, lắp bắp nói: “Ta, ta có thể bái vị tiền bối này làm vi sư được không.”

Trương Bá: “?”

Không bái chưởng quầy mà bái lão ấy?

Trương bá lắc đầu nói: “Ta không nhận đồ đệ.”

Nói xong, lão ấy quan sát sắc mặt Lục Kiến Vi, thấy nàng không có vẻ gì là không vui, liền yên tâm.

Một lần nữa, Tiết Quan Hà lại bị từ chối, trong lòng có chút sững sờ.

“Lục chưởng quầy.” Tiết Bình Sơn vội nói: “Nếu khuyển tử có thể bái sư học nghệ, nhất định sẽ không thiếu quà nhập học, chỉ cần Lục chưởng quầy không chê. Sau này có gì sai bảo, Tiết mỗ sẽ không từ chối.”

Lục Kiến Vi tỏ vẻ nghĩ ngợi, cha con Tiết gia không dám quấy rầy.

Trong lòng nàng hỏi hệ thống: “Tiểu Khách, ngươi có thể kiểm tra căn cốt của tiểu Tiết không?”

“Yêu cầu phí kiểm tra.”

“Một hệ thống như ngươi cần tiền làm gì?”

“Hệ thống cũng cần năng lượng để duy trì hoạt động.”

“Thật sao?”

“Không thể đoán trước.”

“Phí kiểm tra nhiều hay ít?”

“Còn xem ngươi chọn gói nào.”

“...”

Lục Kiến Vi nhận ra độ keo kiệt của hệ thống lại thăng cấp, không phải thấy nàng nhận được nhiều quà, tâm lý mất cân bằng nên tận dụng mọi khả năng của nàng đấy chứ.

Thấy hệ thống vẫn còn sử dụng tốt, nàng đành lòng từ bỏ một chút, hỏi: “Có những gói nào?”

“Chỉ kiểm tra căn cốt là 100 đồng. Kiểm tra căn cốt và gợi ý tâm pháp là 1000 đồng. Kiểm tra căn cốt, gợi ý tâm pháp và gợi ý võ kỹ là 5000 đồng.”

Lục Kiến Vi: “Ngươi định lập nghiệp dựa vào sự hẹp hòi này sao?”

Hệ thống: “Đều như nhau thôi.”

Lục Kiến Vi suy nghĩ một lúc, nói: “Kiểm tra căn cốt và gợi ý tâm pháp.”

Hệ thống: “Căn cốt thiên phú 75% trên trung bình, gợi ý tâm pháp ‘Phù Hồi Tâm Kinh’. Đã trừ 1000 đồng từ tài khoản cá nhân.”

Lục Kiến Vi thấy hơi xót tiền, nhưng không biết là ai đã làm cho Tiết gia phải bỏ nhiều tiền đến như vậy? 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play