Triệu quản sự: “...”

Vậy là danh tiếng của hội buôn Kim Đao không có tác dụng ư?

“Cũng không còn sớm, muốn ở thì ở, không ở thì mời các vị rời khỏi quán trọ." Lục Kiến Vi lười biếng nói.

Hội buôn Kim Đao nghe có vẻ giàu nứt đố đổ vách lại hẹp hòi như vậy.

“Khinh người quá đáng!” Một giọng nói phẫn nộ giáng xuống như sấm sét vang dội, khiến tai người ta đau điếng.

Một tráng hán cao to vạm vỡ vung đao ra: "Hôm nay ta sẽ chém chưởng quầy lòng dạ hiểm độc ngươi!”

Đây là võ sư cấp bốn duy nhất trong đội.

Trương bá không ngờ những lời lão ấy từng nói cách đây không lâu, nhanh như vậy đã ứng nghiệm.

Lão ấy tiến lên một bước, khí thế của võ sư cấp bốn đột nhiên bùng nổ trong nháy mắt áp đảo người vung đao.

Cả đại sảnh đều yên tĩnh.

Tráng hán vung đao cứng đờ tại chỗ.

Hai người mặc dù đều là tứ cấp nhưng tứ cấp cũng có phân chia cao thấp, Trương bá tu luyện hơn nửa đời người đã tới đỉnh cao của võ sư cấp bốn, cao hơn hai cảnh giới so với tráng hán thô bạo chỉ mới ở giai đoạn sơ cấp của cấp bốn.

Chỉ với khí thế này đã có thể áp đảo được người khác. 

Lục Kiến Vi vội vàng nhắc nhở: "Tiểu Khách, làm đi!”

Trong quán trọ cấm đánh nhau, người vi phạm quy tắc nhẹ thì phạt tiền nặng thì đền mạng.

“Phạt tiền có thể trừ trực tiếp từ tiền của khách khi họ vào quán trọ nhưng phải hợp lý.”

Hệ thống nói: "Trên người hắn tổng cộng có mười hai lượng bạc vụn, mười ba đồng xu.”

"Hắn vừa rồi hô đánh hô giết, cố ý giết người không thành tịch thu toàn bộ không sao chứ?"

“... Không.”

“Vậy thì tốt.”

Ngay khi hai bên đang đối đầu, một tiếng cười khẽ đột ngột vang lên, nữ tử với dung mạo thoát tục sau quầy rõ ràng không phải võ giả nhưng vẻ mặt lạnh nhạt không hề bị ảnh hưởng.

“Ngươi cười cái gì?!” Tráng hán thô bạo trợn mắt quát hỏi.

Lục Kiến Vi đưa tay phải ra, bàn tay mảnh mai trắng nõn giống như ngọc dương chi mềm mại như không xương không hề có lực. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  T YT và web ty tnovel.

*Ngọc dương chi: là chất ngọc quý, có màu trắng tinh khiết như mỡ dê, viên ngọc còn có độ trong suốt cao không hề bị trộn lẫn bởi tạp chất. 

“Trong quán trọ cấm đánh nhau, đây là quy tắc của quán ta, hễ là người bước vào quán trọ đều phải tuân thủ quy tắc này, người phá hỏng quy tắc phải bị trừng phạt.”

Mười hai lượng bạc tương đương 12.000 văn, cộng thêm mười ba đồng và 120 văn trong sổ sách của quán trọ tổng cộng là 12.133 văn, chi phí mua vật phẩm tấn công cơ bản là 100 đồng còn lại 12.033 văn. Nâng cấp từ cấp 1 lên cấp 2 tốn 1.000 và từ cấp 2 lên cấp 3 tốn 10.000.

Lục Kiến Vi nhẹ nhàng búng tay.

“Ngươi muốn giết tiểu nhị của quán trọ ta, mặc dù không thấy máu, thu mấy đồng bạc của ngươi cũng không quá đáng.”

Tráng hán nắm chặt túi tiền, túi tiền lại không cánh mà bay.

Trước khi nàng đưa tay ra, túi tiền rõ ràng vẫn còn!

Đây là kỹ thuật biến hoá kỳ lạ gì?!

“Tiểu Khách, đổi vật phẩm tấn công cấp ba!”

“Vật phẩm tấn công đã mua, vật phẩm tấn công đã được nâng cấp.”

“Kích hoạt vật phẩm.”

“Được.”

Trong chớp mắt, tất cả thành viên của đội thương nhân dưới cấp 4 trong đại sảnh đều bị một cơn gió vô hình và mãnh liệt đẩy ra khỏi sân của quán trọ!

Ngoại trừ tráng hán đang cầm đao.

Một lần nữa rơi vào trong mưa, Triệu quản sự đứng ở ngoài cửa viện sợ ngây người.

Nước mưa lạnh như băng rơi trên mặt lão ta, lão ta sợ hãi trừng to mắt lẩm bẩm nói: "Cao, cao nhân?!”

Tuy lão ta không phải võ giả nhưng làm ăn nhiều năm, đối với võ giả rất am hiểu.

Nhưng đây là ba mươi mốt người!

Chỉ sử dụng nội công bên trong và phóng ra bên ngoài có thể đánh bay ba mươi mốt người đồng loạt từ trong phòng ra ngoài, đây là mạnh cỡ nào chứ?! Không có gì lạ khi giá phòng trọ cao như vậy, không có gì lạ khi chưởng quầy của quán lại tự tin và không sợ hãi như thế, là vì trong quán trọ có một cao thủ.  ( truyện trên app T𝕪T )

Triệu quản sự vội lau mặt, tối nay da mặt này cũng không cần nữa. Gây thù với cao thủ như vậy không phải là hành động thông minh. Lão ta cao giọng: "Vừa rồi không cẩn thận mạo phạm tiền bối, Triệu mỗ ở đây bồi tội. Ta một đường bôn ba lại gặp mưa dầm trong lòng buồn bực, hơi nóng lòng nên mới mạo phạm đến chưởng quầy. thật là hổ thẹn. Là ta sai trước, nguyện bồi thường ngàn lượng bạc để mong tiền bối và chưởng quầy tha thứ."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play