Trong sảnh, võ sư cấp bốn đang cảm thấy vô cùng xấu hổ, có thể nhìn ra khuôn mặt ngăm đen đang đỏ ửng.
"Là do ta lỗ mãng, kính xin chưởng quầy thứ lỗi."
Trương Bá không bình tĩnh như họ.
Vừa rồi Lục Kiến Vi một tay "cách không thủ vật" khiến lão ấy kinh ngạc. Sau đó lại có cao thủ ra tay xua tan đám đông khiến lão vô ấy cùng kinh ngạc.
“Cách không thủ vật” không phải ai cũng có thể làm được. Kỹ thuật này yêu cầu sử dụng nội công vô hình thông "qua không trung" lấy đi vật phẩm, cũng giống như việc mở cửa xuyên không gian. Lão ấy chỉ là chưa từng nghĩ rằng Lục chưởng quầy tuổi còn trẻ mà đã đạt được cảnh giới kinh khủng như vậy.
*Cách không thủ vật: Không chủ động chạm vào vật thể nào đó, dùng năng lực ý niệm tương tự để điều khiển hoặc lấy một món đồ.
Rốt cuộc quán trọ Bát Phương có nguồn gốc như thế nào?!
“Trương bá, làm ăn phải chú trọng dĩ hòa vi quý, nếu Triệu quản sự thành tâm đền tội thì để cho bọn họ đi vào, chỉ có điều tiền phòng tăng gấp mười lần. Về phần vị võ sư này, thật xin lỗi ta từ chối tiếp đãi.”
Trương bá cung kính nói: “Vâng, chưởng quầy.”
Võ sư kinh ngạc ngẩng đầu, thì ra nàng mới là chưởng quầy!
Hắn ta dứt khoát, xoay người chạy vào trong mưa rời khỏi quán trọ.
Triệu quản sự dẫn mọi người vào, lần này không ai dám nghị luận nữa cho dù tiền phòng gấp mười lần bọn họ cũng bằng lòng.
Lục Kiến Vi để Chu Nguyệt đăng ký, mình thì ngồi thu tiền.
Triệu quản sự đặt ba phòng ghép, bản thân ở phòng thứ, cộng thêm một ngàn lượng nhận lỗi tổng cộng trả 1.035 lượng, bạc thì không tiện nên chỉ có thể dùng ngân phiếu.
Cũng may bọn họ đi buôn bán, thường làm các giao dịch lớn trên người luôn chuẩn bị chút ngân phiếu.
Lục Kiến Vi rất hào phóng miễn tiền đặt cọc cho bọn họ.( truyện đăng trên app TᎽT )
Đã sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, nàng thản nhiên lên lầu ba.
Cửa phòng vừa đóng liền lộ nguyên hình.
"Mở thông tin cá nhân!” Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T YT và web ty tnovel.
Tên họ: Lục Kiến Vi
……
Cấp bậc: 2 ( 214/10.000 ) ( Chạy trốn là lựa chọn duy nhất )
……
Cá nhân tài sản: 414 bạc 720 đồng ( Đến kỹ năng đàng hoàng cũng không mua nổi)
Sau đó lại xem thông tin quán trọ.
Tên: Quán trọ Bát Phương
……
Tiểu nhị: 2 người ( Trương bá, Chu Nguyệt )
……
Vốn lưu động: 622 bạc 653 đồng
Lực phòng ngự: 1.003
Lực tấn công: 9.888
Vốn lực tấn công có 10.000, nhưng sau mỗi lần sử dụng sẽ giảm bớt. Nếu thấp hơn 10.000 thì sẽ không thể đối phó với khách giang hồ cao hơn cấp ba, phải bổ sung kịp thời.
Lục Kiến Vi nhìn tiền trong tài khoản, mặt mày không khỏi vui vẻ, thật hy vọng có thêm nhiều con dê béo tự mang tiền tới cửa.
“Tiểu Khách, nâng cấp vật phẩm phòng ngự và vật phẩm tấn công lên cấp bốn.”
“Vật phẩm phòng ngự nâng cấp lên cấp bốn cần 110.000 đồng, đạo cụ tấn công nâng cấp lên cấp bốn cần 100.000 đồng, tổng cộng là 210.000 đồng, có khấu trừ không?”
Lục Kiến Vi than thở: “Thăng cấp chỉ có thể thăng từng cấp một à? Trước khấu trừ 10.000, sau đó khấu trừ 100.000, vậy thì có thể bớt 10.000 được hay không?”
Cũng biết kiếm tiền quá đi.
Hệ thống: “Không thể.”
“Được rồi, trừ đi.” Lục Kiến Vi mặc cả không có kết quả, chỉ có thể lựa chọn chấp nhận.
Cái này giống như thăng cấp trong trò chơi, mỗi một bậc đều yêu cầu điểm kinh nghiệm cố định, cho dù thăng lên cấp hai, điểm kinh nghiệm mỗi cấp nên khấu trừ thì vẫn phải trừ.
Sau khi trừ đi 210.000, tài khoản của quán trọ chỉ còn thừa lại 412 bạc 653 đồng.
Cái nghèo của quán cuối cùng cũng có khởi sắc.
Nàng cần thiết phải kết giao bằng hữu với hội buôn Kim Đao mới được.
“Đúng rồi.” Hệ thống bỗng nhiên ngượng ngùng nói: “Quán trọ đã có tiểu nhị, ngươi cũng không cần gánh trách nhiệm làm tiểu nhị nữa, chúng ta có phải không cần chia làm nữa không? Ngươi là chưởng quầy, tiền công sẽ trực tiếp lấy từ tài khoản của quán trọ.”
Lục Kiến Vi đau lòng nói: “Tiểu Khách, chúng ta có cần thiết phải phân chia rõ ràng như vậy không?”
Hệ thống giải thích: “Bây giờ quán trọ đã đi vào quỹ đạo, cho dù là quán trọ nào thì cũng không chia cho nhân viên nhiều như vậy.”
“Nhưng trong thông tin của quán trọ, tất cả chức vụ đều là ta mà.”
“Không sai, nhưng đây là quy định của hệ thống.” Giọng điệu của hệ thống rất kiên quyết.