Trong lòng Lục Kiến Quốc có chút khó chịu: “Kim Phượng, khiến em ấm ức rồi! Đều là anh không tốt, lẽ ra anh không nên đồng ý với Hạ Vệ Đông đến nhà cậu ta ăn tối.”
Anh không bao giờ ngờ rằng Miêu Hồng lại xúi giục con của mình nói như thế.
“Chuyện này sao có thể trách anh được cơ chứ? Anh không sai, chúng ta cũng không sai! Chính Miêu Hồng đã quên mất cội nguồn của mình.”
Những người trong đội sản xuất bên dưới đều mệt chết mệt sống, ngày đêm làm việc.
Thịt heo, không phân được mấy miếng.
Dầu hạt cải, không phân được bao nhiêu.
Nhưng ngược lại đã nuôi dạy ra một người không biết nhớ cội nguồn như Miêu Hồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play