Miêu Hồng cũng sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh.
Cô ta chỉ tùy tiện nói vài câu trước mặt con trai, trong viện này tới thêm một kẻ nhà quê khác nữa rồi, còn nhắc đến tên Lý Kim Phượng.
Nhưng làm sao cô ta có thể ngờ được con trai sẽ nói như vậy?
Hạ Chính Cương há miệng gào khóc.
Hạ Vệ Đông không những không có đồng tình mà còn kéo người vào góc với vẻ mặt cứng rắn: “Con đứng ở đây cho cha, quay mặt vào tường mà suy nghĩ, đêm nay và sáng mai không được ăn cơm.”
"Trời ơi, không ăn cơm? Con đang trong gian đoạn lớn lên, sao có thể không ăn được?" Miêu Hồng không đồng tình với lời nói của Hạ Vệ Đông.
“Miêu Hồng, chuyện này cũng có công lao của cô phải không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT