“Chị dâu, hôm nay là tết ông táo nên em hầm một ít canh thịt dê và làm một ít bánh bao, nếu chị và bọn nhỏ chưa ăn thì cứ ăn bánh bao với canh thịt dê này đi.
Đúng rồi, Kim Đậu không thể ăn, thịt dê bò đều là thức ăn có nhiều mỡ, không tốt cho vết thương, cố gắng ăn thức ăn thanh đạm, ít ăn mặn. Ngoài ra, đừng để thằng bé gãi vào vết thương, nếu chị sợ quản thằng bé không được thì cứ cắt móng tay thằng bé rồi quấn vải vào!”
Lý Kim Phượng giải thích lại những điều trước đó cô đã quên.
Phùng Đại Xuân liên tục cảm ơn: “Em gái Kim Phượng, Kiến Quốc, tình hình trong nhà thì hai người cũng đã thấy rồi nên hôm nay tôi sẽ không mời hai người vào. Chờ khi nào thằng bé khỏi hẳn, không còn nhiễm bệnh cho ai nữa, đến lúc đó tôi sẽ mời hai người đến nhà ăn một bữa thật ngon."
Lúc này, Phùng Đại Xuân không biết phải nói gì.
Từ tận đáy lòng, đều tràn đầy biết ơn và cảm động.
Sau khi cho con uống thuốc, cơn sốt đã giảm bớt, dù vẫn muốn gãi nhưng vì Lý Kim Phượng đã dặn phải luôn để mắt tới con, cho nên cũng không xảy ra vần đề gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play