5.
Chuyện đã rất lạ ngay từ đầu rồi.
Nửa năm trước, Phương Hiểu Phi gặp Lê Trại trên một chuyến bay về nước.
Lê Trại trông rất đẹp trai, nhiệt tình sáng sủa, lại dẻo miệng vô cùng.
Hai người tán gẫu suốt chặng đường, sau khi xuống máy bay liền xác lập quan hệ yêu đương, không phải hắn thì không lấy chồng.
Phương Hiểu Phi có cha là ông chủ một công ty mạng nổi tiếng, gia cảnh cực tốt, chỉ có đúng một đứa con gái nên kiên quyết phản đối cuộc hôn nhân này.
Nhưng khi Phương Hiểu Phi dẫn theo Lê Trại đến nhà ăn qua một bữa cơm, người nhà lại đều thích thanh niên có làn da màu lúa mạch với dáng người cường tráng này.
Sau khi kết hôn, hai người đi Đông Nam Á du lịch, sau đó đã xảy ra chuyện lạ.
Chú Phương dì Phương thông qua quan hệ, tìm được Mộc Thanh Thanh.
Mộc Thanh Thanh thỉnh đại tiên ra hỏi thăm, hỏi mấy lần liền, đại tiên vẫn không thể nói rõ ra được là chuyện gì xảy ra.
Nhưng có một chuyện có thể chắc chắn, ấy là gần đây vận đào hoa của Phương Hiểu Phi rất vượng.
Vượng đến không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng một người sinh tử không rõ, đào hoa có thể vượng đến đâu được chứ?
Cha mẹ Phương Hiểu Phi không rõ ra sao, Mộc Thanh Thanh cũng không hiểu, đành mời tiên gia đi ra ngoài tìm xem.
Ai ngờ một đi không trở lại, khai đàn thỉnh mấy lần lại mãi vẫn không về mới phát hiện là đã bị nhốt lại rồi.
Tiên gia là một vị bạch xà ngàn năm, pháp lực cao cường, ai ngờ cũng bị tóm luôn.
Mộc Thanh Thanh biết gặp phải cao thủ, lúc này mới tìm đến tôi nhờ giúp đỡ.
Tôi mượn ảnh chụp của Phương Hiểu Phi và Lê Trại xem, liên tiếp rất nhiều tấm, hai người đều là bộ dạng hàm tình mật mật, gắn bó tựa keo sơn, trong mắt chỉ có mỗi đối phương.
Nhưng cẩn thận nhìn lại, lại có chỗ không thích hợp.
Ánh mắt Phương Hiểu Phi nhìn Lê Trại, tựa như thấy được thần.
Mà ánh mắt Lê Trại nhìn Phương Hiểu Phi, y như là đang nhìn một con mồi quý giá vậy.
Hiện giờ có một loại lừa đảo, bề ngoài giả bộ ngăn nắp lượng lệ, hệt như nam chính bước ra từ trong phim thần tượng sủng ngọt, chuyên môn nhắm vào con gái nhà giàu, sau khi lừa được thì lập tức kết hôn, rồi bắt đầu hại người tuyệt hộ, còn đáng sợ hơn cả lò mổ heo.
Thứ Phương Hiểu Phi gặp phải, có lẽ là loại lừa đảo này.
Nhưng Mộc Thanh Thanh có chút không tin, trong thời gian Hiểu Phi đi du học đã tự kiếm được tiền, sau khi tốt nghiệp cũng thành lập công ty của chính mình, là một người rất khôn khéo già dặn, không phải loại yêu đương não tàn, tại sao lại bị lừa như thế được chứ?
Tôi chỉ vào mặt mày Lê Trại cho Mộc Thanh Thanh xem.
Hốc mắt Lê Trại mơ hồ hiện ra màu đỏ, nếu không đoán sai, thì hắn đã tu một loại phép Hồ tiên của Xiêm Mao.
Hắn đã hạ Hồ tiên cổ vào Phương Hiểu Phi.
Nếu tôi không đoán sai, sau khi Phương Hiểu Phi bị dẫn đến Thái Lan, thì đã ngộ hại.
Nhưng Mộc Thanh Thanh vẫn không hiểu, vì sao Phương Hiểu Phi lại vừa chết vừa sống, vận đào hoa thịnh?
Tôi tận lực dùng phương thức hàm súc giải thích:
"Cô cũng biết mà, Thái Lan có rất nhiều kẻ buôn da bán thịt. Ngoại trừ người sống, thật ra còn có người chết, cũng chính là thi thể ấy."
Mộc Thanh Thanh vừa nghe xong liền choáng váng, chắc cũng rõ chuyện gì đã xảy ra.
Tôi tiếp tục giải thích:
"Nghe nói như thế có thể chuyển vận, chiêu về thiên tài và âm tài.
Về sau có một số người đã nghiên cứu ra mấy loại phương pháp đặc thù, có thể bảo tồn thi thể rất lâu, dùng lặp lại, ban đêm là chết, ban ngày là sống.
Cái gọi là còn sống, chẳng qua chỉ là giữ lại một hơi, bảo trì nhục thể tươi mới thôi.
Kỳ thật là sống không bằng chết."
Sắc mặt Mộc Thanh Thanh chợt thay đổi.
Tôi còn nói tiếp:
"Nói thẳng ra, đây là một loại pháp thuật của vu sư vùng Thái Lan, gọi là —— luyện quỷ kỹ......"
"—— Đừng nói nữa!"
Mộc Thanh Thanh đột nhiên ngăn tôi lại.
Tôi đang nghi hoặc sao cô ấy lại có phản ứng lớn như vậy thì…
Phịch rầm!
Có hai người sau tấm bình phong ngã xuống.
Tôi nhìn qua, không cần đoán cũng biết, đây là cha mẹ Phương Hiểu Phi.
6.
Suốt mấy ngày nay, cha mẹ của Phương Hiểu Phi đều đi tìm đủ các đại sư suy tính chuyện của con gái.
Bởi vì hai vợ chồng rất có tiền, lại bệnh nguy cấp loạn chạy chữa, nên liên tục gặp phải rất nhiều kẻ lừa đảo.
Người duy nhất đáng tin cậy tìm được chính là Mộc Thanh Thanh.
Hai vợ chồng lo lắng lại gặp lừa đảo, lúc này mới âm thầm trốn ở sau bình phong quan sát.
Lời ban nãy của tôi chắc chắn đã kích thích họ.
Mộc Thanh Thanh giờ không có tiên gia, thấy hai cụ hôn mê, nhất thời cũng bó tay hết cách.
Tôi nhìn đỉnh đầu hai người họ còn mơ hồ bốc lên hắc khí, bèn lấy hai lá Thanh Linh Phù ra dán lên trán họ.
Chẳng mấy chốc, hai người đã mơ màng tỉnh lại.
Dì Phương nắm lấy tay của tôi cầu xin:
"Van xin cậu, nhất định phải cứu Hiểu Phi và Lê Trại trở về!"
Tôi lập tức lộ ra vẻ mặt người da đen dấu hỏi chấm*.
(*Cái meme cực nổi tiếng, xem cmt minh họa)
"Dì à, không phải hai người luôn ở đằng sau nghe sao? Không nghe rõ ạ?”
"Nghe rồi, nhưng Lê Trại làm sao có thể là hung thủ được? Bọn họ cùng bị người bắt cóc thôi!”
Chú Phương cũng phụ họa theo:
"Ta hiểu rõ Tiểu Lê mà, hắn có thể chết vì con gái ta được! Tuyệt đối không có khả năng hại nó! Sản nghiệp trong nhà sớm muộn gì cũng đều là của hắn, hắn cần gì phải tuyệt hộ?”
Trong lòng tôi rất bất đắc dĩ.
Cả cái nhà này đều trúng Hồ tiên cổ rồi…
Tôi không thể làm gì khác hơn là tăng nặng lượng điều trị, dán thêm hai lá Thanh Linh Phù lên trán họ.
Sau một lát, cuối cùng hai cụ mới coi như bình thường lại.
Lập tức giậm chân đấm ngực, ngửa mặt thở dài, hận mình không bảo vệ được con gái.
“Tại sao chứ!”
Dì Phương không thể hiểu được nhìn tôi.
Hai vợ chồng già nhà họ, những năm gần đây vẫn luôn giúp đỡ trẻ em thất học, Hiểu Phi cũng chưa bao giờ làm chuyện xấu gì, tại sao lại gặp phải chuyện này chứ?
Không phải nói thiện giả thiện báo sao?
Tôi thực sự không cách nào trả lời câu hỏi này.
Thấy bộ dạng cực kỳ bi thương của họ, Mộc Thanh Thanh ở bên cạnh nói:
"Xin lỗi, chúng cháu không làm được chuyện thiện giả thiện báo, nhưng lại có thể làm được —— Ác giả ác báo."
7.
Sau khi đưa hai vợ chồng nhà họ Phương đi bệnh viện tĩnh dưỡng, Mộc Thanh Thanh lập tức muốn dẫn tôi đi Thái Lan.
Trong lòng tôi lại hoảng.
Người xưa có câu: Ấn là gốc rễ chống thân, tiền tài là căn nguyên dưỡng mệnh.
Nói đơn giản hơn, tiền là lá gan của con người, mà gan thì là nơi chứa khí phách.
Trừ tà bắt quỷ, thứ dựa vào là dương khí cùng khí phách.
Thời gian này ngành điện ảnh truyền hình trời đông giá rét, tôi đã hơn nửa năm không có mối làm ăn nào, bộ dạng người nghèo chí đoản này, thực sự không trừ nổi tà.
Tháng trước vì tham rẻ, lúc trừ tà tôi dùng nghĩa ô chu sa mua trên mạng, không chỉ có trừ tà thất bại, còn suýt nữa đáp luôn cả mạng mình vào, bị quỷ cả khu Triều Dương cười nhạo.
Mộc Thanh Thanh mặt đầy khinh bỉ nhìn tôi:
"Giờ đã là thời nào rồi, kiếm tiền còn phải che che giấu giấu?”
Tôi bất đắc dĩ nhìn cô ấy.
"Lúc trước học pháp đã từng thề, không thể lấy pháp thuật ra kiếm tiền, thế nên đành…”
Mộc Thanh Thanh vẫn mặt đầy khinh bỉ nhìn tôi, đưa cho tôi xem một bản hợp đồng, là hợp đồng ủy quyền kịch bản có tiêu đề là: “Kinh Dị: Cô Dâu Biến Mất”.
"Tổng cộng một trăm vạn, ký xong đặt cọc trước cho anh mười lăm vạn dự chi.”
Tôi ngây dại.
Mộc Thanh Thanh còn nói: “Giờ tôi muốn dẫn anh đi Thái Lan sưu tầm dân phong viết kịch bản, lúc rảnh rỗi anh vừa khéo làm chút chuyện người tốt việc tốt vừa sức mình, thế thì không coi là vi phạm lời thề đâu đúng không?”
Tôi nhẹ gật đầu.
Leng keng một tiếng, tôi nhận được tin nhắn nhắc nhở: Đã nhận được mười lăm vạn tệ.
Tôi nhìn tin nhắn, cả người đều ngây dại, đã rất nhiều năm rồi, tôi còn chưa bao giờ tiết kiệm được nhiều tiền như vậy!
Chỉ trong nháy mắt đó, tôi cảm thấy dương khí mình tăng vọt, khí phách bạo rạp, đại chu thiên cũng sắp đả thông đến nơi.
Tôi vội vàng nói với Mộc Thanh Thanh:
"Thời gian cấp bách, nhanh đi Thái Lan sáng tác thôi, tôi không nhịn được nữa rồi!”
...
*KG đại vương đã thấm nhuần chân lý, hết nghèo rồi =)))
______________
#Mochi