Diệp Đường nhìn đống quần áo, thấy hơi xấu hổ. Lý Chính vội giải thích đống quần áo này đều do sếp Tần soạn lúc nãy, anh ta không động tay vào.
Nghe tên Tần Thiệu Sùng, sắc mặt Diệp Đường hơi lạ.
Lý Chính bất an đi tới đi lui mấy bước, mới ngập ngừng nói với Diệp Đường: “Cô Diệp, có phải cô và sếp Tần cãi nhau không? Vừa rồi tôi thấy tâm trạng sếp Tần không ổn lắm, dạo này anh ấy rất mệt, cô đừng chọc tức anh ấy nữa.”
Ai chọc tức ai hả? Anh nghĩ cho anh ấy nhưng có để ý xem ai mới là bệnh nhân không nên tức giận không…
Diệp Đường nổi khùng nói: “Tôi đâu dám cãi nhau với sếp Tần, anh ấy là cơm cha áo mẹ của tôi mà.”
Lý Chính gãi ót, cái cô Diệp này ăn nói sắc bén hơn mấy năm trước nhiều, đúng là không dễ hầu hạ chút nào.
“Cô Diệp, thật ra sếp Tần rất thích cô. Anh ấy đối xử với cô khác hẳn người khác. Cô xem, sau bao nhiêu năm anh ấy vẫn chưa quên cô mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play