Dùng bữa sáng xong, Phượng Ca liền tiếp tục sự nghiệp "dưỡng thương" vĩ đại của mình. Vẫy lui hết bọn nô tài, chỉ chừa Tiểu Bảo ngồi ngoài canh chừng, phần mình thì nằm nhắm mắt, một lần nữa mở ra khuôn nhiệm vụ, bắt đầu nghiên cứu kế hoạch "tác chiến" đi ~~~!!!

[ Hm....Khác với những nữ chủ yếu đuối trong các Thế giới trước, lần này người ta nhưng là Cảnh sát đặc nhiệm....ko biết là FBI hay CIA nữa...!!! Hiện tại, mình chỉ có hai điều là có thể chắc chắn về nữ chủ: Vũ lực cao và trí thông minh tốt. Còn về tính cách thì hẳn là thuộc loại lãnh tĩnh, cơ trí đi....à, còn thêm chút bá đạo. Haiz....ko biết cô nàng này khi biết các lão công của mình thông đồng với nhau sẽ có cảm giác ra sao nhỉ??? Hưm....ko cần rất vui a~!!! ] – Phượng Ca cười khẽ, mím môi nghĩ

Đang lúc hắn tận tình YY thì ngoài cửa lại vang lên tiếng nói trong trẻo của Tiểu Bảo:

 - Vương gia.....Hình đường cho người tới hỏi Nam sủng làm nội gian lần trước phải xử lý ra sao ạ?

 - Hưm??? Nam sủng?? Nam sủng nào??? - Phượng Ca nhướn mày.

 - Chính là Trịnh công tử ngài vừa mới mang về từ Giang Nam vào tháng trước, bị người cáo làm nội gian trong vụ ám sát vừa rồi....Vương gia, người quên rồi sao???

Phượng Ca lặng yên nhíu mày....hắn ko biết người này....nhưng, Hệ thống có vẻ biết đâu:

[ Đinh---!!! Phát hiện yếu tố ngoại lai: Trịnh Thiếu Thu – Nam sinh cấp III bình thường, hiện thân phận là một trong số vô vàn Nam sủng của Nhàn vương. Mời người chơi tiếp nhận nhiệm vụ: tận lực bảo vệ...!!!Thất bại: Gạt bỏ]

[ Shit....lại thêm một cái Hà Mạch Tú??? Có phiền hay ko nha~!!!] – Phượng Ca đau đầu vuốt vuốt trán, lười biếng phân phó:

 - Đưa người đến gặp Bổn vương, Bổn vương muốn tự mình thẩm vấn---!!!

 - Vâng...!!!

 

 

 - Vương gia, người đã đưa đến ---!!! – dứt lời, đám thị vệ liền khiêng vào một người...thân hình gầy gò, cốt cách nhỏ nhắn, một thân quần áo sang quý có điều đã rách nát tả tơi, dính vài vết máu càng khiến hắn trông thảm hại, yếu ớt...!!!

Phượng Ca nhàn nhã nhấp một ngụm trà, ko nhiều liếc Trịnh Thiếu Thu, mở miệng lạnh giọng phân phó:

 - Đem nước tát tỉnh hắn...!!! – mặc dù là rất muốn đem cái "đóa hoa thiếu nước" trước mặt nhặt lên, đóng gói đá khỏi địa cầu, nhưng là Phượng Ca bên ngoài vẫn là một bộ lười lười biếng biếng, hoàn toàn nhập tâm vào nhân vật này, một cái siêu lười Vương gia: có thể ngồi tuyệt ko đứng, có thể nằm tuyệt ko ngồi...!!!

- Vâng---!!! – bọn thị vệ ko nói hai lời, nhanh chóng đem một chậu nước tưới từ đầu tới chân Trịnh Thiếu Thu.

- Hưm.....đau quá...!!! Đây là....!!! – Trịnh Thiếu Thu yếu ớt rên rỉ, khó khăn ngẩng đầu nhìn về phía Phượng Ca

 - Phụt---!!! – Ko ngoài ý muốn, cả chén trà lập tức đổi chỗ từ trong miệng Phượng Ca đến trên mặt Trịnh Thiếu Thu.....lần này, cậu là thật sự đã tỉnh, cảnh giác nhìn Phượng Ca, trong mắt hiện lên một chút nghi hoặc nhưng rất nhanh liền bị giấu nhẹm, cúi đầu ngoan ngoãn...!!!

[ Đây là đâu??? Chẳng phải mình đang nằm học bài cho kỳ thi Học Kỳ ngày mai sao??? Nếu là mơ cũng ko khỏi quá chân thực đi??? ] – Trịnh Thiếu Thu nhíu mày nghĩ

Ở đây đang bất ngờ cũng ko chỉ có mình cậu....còn một người nữa cũng đang "lồng lộn" ko kém, đó chính là Tổng công đại nhân của chúng ta – Phượng Ca

[ Demama~~~!!! Cái khuôn mặt đó...có ai đó nói cho tôi biết đem cái khuôn mặt Trác Y dính trên người một tên con trai là muốn nháo loại nào nha??? Trác Y mà biết nhất định sẽ khóc....!!! Khuôn mặt nữ gắn vào trên người nam thì thôi đi, lại còn nhìn đẹp trai hẳn là sao??? Thì ra Trác Y lớn như vậy vẫn chưa có bạn trai là vì sinh nhầm giới sao???] – Phượng Ca hắc tuyến nhìn gương mặt thanh tú ngút trời của người nào đó mà ko khỏi cảm thán, âm thầm cho Trác Y rơi vài giọt lệ đồng tình...!!! Cái này ở Hiện đại tuyệt đối sẽ bị cáo tội sử dụng bản quyền chân dung ko xin phép...!!! Tuyệt đối sẽ bị cáo.…

 - Vương gia??? – lúc Phượng Ca vẫn còn đang hóa đá thì bị giọng nói nghi hoặc của Tiểu Bảo kéo lại...[ Vương gia dạo này còn có thói quen phun bậy??? Phải ghi nhớ đem đám người hầu dặn dò kỹ lúc nào cũng phải đem theo cái ống nhổ mới được...!!!]

- Khụ....ko có gì....ngươi chính là Trịnh Thiếu Thu--??? – Phượng Ca giả bộ ho hai tiếng, ngã người về phía sau, nhướn mày ở trên cao nhìn xuống Trịnh Thiếu Thu

 - Vâng...!!! – Trịnh Thiếu Thu tuy vẫn ko biết mình vì sao lại ở đây nhưng cũng mẫn cảm nhận thấy tình hình có vẻ ko quá tốt liền cúi đầu dịu ngoan đáp lời.…

[ Makeno, mạng sống là quan trọng nhất, nghe tên mỹ nam trước mặt được xưng hô là Vương gia liền nhìn ra được đây là một quốc gia phong kiến, sơ sẩy là mất đầu như chơi, vẫn là bảo mạng trước rồi hẵng tính sau....!!!] – Trịnh Thiếu Thu mím môi nghĩ.

- Hưm....nghe nói ngươi là gian tế??? Là ngươi lộ tin tức muốn hãm hại Bổn vương??? – [ Vừa nghe liền thấy đậm mùi Trạch đấu* rồi...làm ơn đi, tên Vương gia này là lười biếng, cũng ko phải ngu ngốc...việc cơ mật vậy đem đi nói cho Nam sủng thì thà rằng tự xử cho rồi...!!!] – Phượng Ca lật mắt xem thường

(*) tranh đấu trong gia đình.

_ Nô.....nô tài oan uổng...kính xin Vương gia suy sét, có cho nô tài mười mấy cái lá gan cũng ko dám làm chuyện động trời như vậy a~!!! – Trịnh Thiếu Thu thích ứng rất nhanh chóng, đầu óc xoay chuyển liền lập tức giập đầu kêu oan, chỉ là...lần đầu tiên tự xưng nô tài ko khỏi còn có chút gượng miệng.

- Hừ....vậy ngươi có chứng cứ gì chứng minh mình ko phải gian tế???

_ [.....Nô tài ko có. Nói như vậy cùng tìm đường chết ko có khác biệt, ko được, phải tìm cách khác....] – Trịnh Thiếu Thu cắn chặt răng, nóng nảy suy tính.

Phượng Ca chắc chắn là sẽ thả cậu ta, chỉ là muốn đùa một chút mà thôi....hiện tại thấy vậy cũng biết đủ mà lui, cười tà, phất phất tay nói:

- Hưm.....ko có cũng ko sao, dù sao....một tên Nam sủng như ngươi có phải gian tế hay ko, Bổn vương là người rõ hơn ai hết. Được rồi, Trịnh Nhi, sau này ko nên ngu ngốc để bị giá họa như vậy nữa...!!! Chỉ có lần này, ko có lần sau, ta cũng ko phải lúc nào cũng nổi hứng muốn làm anh hùng. Đem Trịnh công tử thả về Hậu viện đi...về phần chuyện gian tế, các ngươi nên biết phải xử lí như thế nào....!!! – Phượng Ca rất khí phách nói, nói xong, ko để Trịnh Thiếu Thu kịp phản ứng liền phất phất tay để bọn họ lui ra, khẽ xoa xoa trán, tỏ vẻ Bổn vương mệt mỏi, Bổn vương cần nghỉ ngơi.

Bọn hạ nhân thấy thế đều thức thời lặng yên lui xuống....đáng tiếc, ko thức thời cũng có, tỷ như cái tên ngu ngốc, chậm tiêu này đây:

- Vương gia, Hoàng thượng và Thái Hậu sắp đến rồi, người ko thể ngủ---!!!

[ Để tôi yên một lúc ko được sao trời---!!! ] – Phượng Ca mắt trợn trắng, nhận mệnh thẳng thắng thắt lưng dựa vào trên đệm, ngồi chờ Boss và mẹ của Boss đến đi---!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play