Ngày hôm sau, như kế hoạch đã định, hai chủ tớ Ngọc Ôn Trần lại tiếp tục lên đường.....chỉ là hành lí nhiều hơn một "sinh vật" ko rõ nguồn gốc là được.
A Thanh tức giận nhìn người nào đó ỷ mình mất trí nhớ, ko biết liêm sỉ ung dung "dính chặt" chủ tử nhà mình, một bước ko rời....âm thầm nghiến răng:
[ Vô sỉ, đã như "keo da chó" một dạng ôm chủ tử ngủ thì thôi chớ lại còn mặt dày mày dạn đi theo chúng ta, đánh ko lại, đuổi ko đi....hừ, có võ công rất giỏi nha??? quan trọng nhất là còn dám ghét bỏ mình lớn lên xấu....lão tử chỗ nào xấu, tuy ko mỹ như chủ tử nhưng cũng là "người hầu trung nhất chi hoa" có được hay ko...!!! ] - *cắn khăn-ing*
Phượng Ca lúc này chính đang vô cùng nhàn nhã nằm kế bên Ngọc Ôn Trần, ngửa đầu nhìn hắn đọc sách:
[ Chậc, mỹ nhân nghiêm túc đọc sách nhìn rất đẹp nha---!!! Phải nói là người đẹp làm gì cũng đẹp mới đúng. Xem ra đoạn đường dài dòng này cũng ko tính rất nhàm chán.....ít nhất còn có mỹ nhân nuôi mắt---!!!] - hắn hài lòng nghĩ, lật người gối đầu lên đùi Ngọc Ôn Trần, thỏa mãn dụi dụi, ngủ tiếp đi.
Ngọc Ôn Trần bị hắn ngang nhiên sỗ sàng liên mi mắt cũng ko nâng một chút, nụ cười vẫn thanh nhã, ấm áp. "Kiên định như trúc, vững như tùng"....này cũng có thể một phần là do hắn đã quá quen, dù sao nói Phượng Ca cũng ko nghe, lại ko thể dùng vũ lực đọ lại.....cho nên Bồ đề công tử đành phải ngậm ngùi mặc cho quân sàm sỡ, hắn ko ngừng lặp lại với bản thân: [ Hiện tại người này đang mất trí nhớ...trí lực chỉ tựa như một đứa trẻ mà thôi....!!! ]
Hành trình dài dằng dặc gần 1 tháng thấm thoát cũng qua nhanh....

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play