Cuộc Sống Bí Mật Của Các Nhà Văn

Mỗi người là một bóng tối


8 tháng

trướctiếp

Mỗi người (…) là một bóng tối nơi chúng ta không bao giờ có thể xâm nhập, (…) một bóng tối nơi chúng ta có thể lần lượt hình dung, với chừng ấy vẻ bề ngoài như thực, được tình yêu và hận thù soi sáng.
Marcel PROUST
1.
Sau cuộc thám hiểm đầy sóng gió trong ngôi nhà thôn quê của Colleen Dunbar - đã tạm kết thúc bằng thắng lợi của tôi trong cuộc đối đầu với Little Max -, tôi quay trở lại thành phố và náu mình bên một bàn của quán Fleurs du Malt. Muốn tránh không khí náo nhiệt ngoài sân hiên nên tôi lui vào bên trong, ngồi gần một khung cửa kính hướng ra biển. Trước một cốc sô cô la nóng, tôi đọc đi đọc lại những lá thư lấy cắp từ phòng của Mathilde. Tất cả đều do cùng một người viết, và tim tôi giật thót khi nhận ra nét chữ nghiêng nghiêng thon mảnh của Nathan Fawles. Không nghi ngờ gì nữa, bởi tôi từng thấy trên Internet nhiều trang scan bản thảo viết tay những cuốn tiểu thuyết của ông mà ông tặng lại cho thư viện thành phố New York.
Có chừng hai chục lá thư tình, không phong bì, được gửi từ Paris hay New York. Chỉ một vài lá có đề ngày tháng trong khoảng thời gian từ tháng Tư đến tháng Mười hai năm 1998. Chúng được ký tên “Nathan” và gửi tới một phụ nữ bí ẩn mà ta không biết tên. Phần lớn mở đầu bằng “Tình yêu của anh”, nhưng trong một bức thư, Fawles đã nêu ký tự “S.” như chữ cái đầu trong tên cô ta.
Nhiều lần, tôi dừng đọc giữa chừng. Tôi có thể được coi là vô tội không khi biết về những lá thư này rồi xâm phạm cuộc sống riêng tư của Fawles dù chưa được phép? Mọi thứ trong tôi đều hét lên rằng không, tôi không có quyền làm vậy. Nhưng nỗi băn khoăn khó xử thuộc phạm trù đạo đức này không trụ nổi trước thói hiếu kỳ của tôi và cảm giác được đọc một tài liệu vừa độc nhất vô nhị vừa mê hồn.
Vừa thấm đẫm cảm xúc và đậm chất văn chương, tập thư vẽ nên chân dung một người đàn ông yêu cuồng si và một người phụ nữ nhạy cảm, nồng cháy và tràn đầy sức sống. Rõ ràng thời bấy giờ cặp tình nhân phải chịu cảnh chia lìa nhưng trong thư không đề cập đến những trở ngại cụ thể.
Xét trên tổng thể, những lá thư này hợp thành một tác phẩm nghệ thuật lai tạp, pha trộn giữa trao đổi thư tín cổ điển, thơ ca và chuyện kể kèm minh họa là những bức tranh màu nước tuyệt đẹp được vẽ nên từ các sắc thái của màu hoàng thổ. Đây không phải một cuộc trò chuyện đúng nghĩa. Không phải thể loại thư từ trong đó người ta kể cho nhau nghe về một ngày của mình hay những thứ mình đã ăn trong bữa gần nhất. Đây là một dạng tụng ca cuộc sống và lẽ tất yếu phải yêu, bất chấp nỗi đau vì thiếu vắng, cơn điên loạn của thế giới và chiến tranh, chủ đề chiến tranh xuất hiện trong tất cả các chuyện kể: đấu tranh, nỗi đau, áp bức, nhưng không đủ rõ ràng để hiểu liệu Fawles bàn về một cuộc xung đột vũ trang cụ thể đang diễn ra hay đó chỉ là một phép ẩn dụ.
Về phong cách, văn bản đầy rẫy điểm sáng bất chợt, những lối diễn đạt táo bạo, những ám chỉ đến Kinh Thánh. Nó tiết lộ một khía cạnh mới trong tài năng của Fawles. Nhạc tính nhắc tôi nhớ tới Aragon và một số thi phẩm dành tặng Elsa Triolet, hay Apollinaire “trên chiến tuyến”. Sự mãnh liệt của một số đoạn khiến tôi nghĩ tới Những lá thư Bồ Đào Nha. Thậm chí sự hoàn hảo về mặt hình thức khiến tôi tự hỏi phải chăng những bức thư này là một bài luyện văn thuần túy. Cô S. đó thực sự tồn tại hay chỉ là một biểu tượng? Hóa thân thành đối tượng của một tình yêu. Điều gì đó phổ quát đang bộc bạch với tất cả những người đang yêu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp