Cuộc Sống Bí Mật Của Các Nhà Văn

Trưa tím


8 tháng

trướctiếp

Hic Sunt Dragones.
(Ở đây là những con rồng(14))
1.
Mũi Tây Nam của đảo.
Mathilde Monney đóng sập cửa xe bán tải, nổ máy rồi lái xe vòng lại trên con đường lổn nhổn sỏi. Nhìn từ bên ngoài, căn nhà nơi nữ phóng viên thuê trọ giống với một ngôi nhà nông thôn kiểu Anh. Một căn nhà nhỏ kiểu gỗ trét lợp mái rạ, mặt tiền ốp đá cẩm thạch khuất sau đám hồng leo giăng kín. Đằng sau là một khu vườn hoang trải rộng tới tận một cây cầu hai nhịp cũ nối với bán đảo Sainte-Sophie.
Tôi mới tới bờ biển phía Nam hai lần. Lần đầu tiên để ngắm nhìn tu viện ngay gần đó nơi các nữ tu dòng Benedict sinh sống, và lần thứ hai cùng với Ange Agostini, hôm người ta tìm thấy xác của Apolline gần Bãi Tristana. Khi tôi chân ướt chân ráo tới đảo, Audibert đã giải thích với tôi rằng trên phương diện lịch sử, phần này của Beaumont vốn là địa điểm được cộng đồng nói tiếng Anh đặc biệt ưa thích. Vừa hay, Mathilde thuê trọ tại nhà một bà cụ người Ailen. Từ nhiều năm nay, căn nhà thuộc về Colleen Dunbar, một nữ kiến trúc sư về hưu kiếm thêm bằng việc cho thuê căn phòng ở tầng hai theo mô hình bed & breakfast.
Để tới được đây, tôi bỏ qua xe đạp - vì trước đó đã mệt lử khi từ nhà Fawles quay về - để thuê một chiếc xe máy điện trước Ed’s Corner rồi giấu nó vào một bụi rậm. Tôi đã phải đàm phán nhanh và quyết liệt với Audibert để được rảnh rang trọn buổi sáng. Ông chủ hiệu sách càng lúc càng sợ bóng sợ gió, như thể đang gánh trên vai mọi thống khổ trần gian.
Trong lúc chờ rộng đường hành động, tôi chọn chỗ các vách đá thoai thoải không quá sắc nhọn để leo xuống. Từ vị trí quan sát của mình, tôi có thể tận hưởng vẻ đẹp đáng kinh ngạc của chốn hoang vu này mà không bị khuất tầm nhìn về phía ngôi nhà thôn quê. Hai mươi phút trước, tôi đã thấy bà Dunbar rời nhà. Cô con gái lái ô tô qua đón bà đi mua sắm. Mathilde cũng chuẩn bị rời nhà. Chiếc xe bán tải đi xa dần khỏi khu đất rồi rẽ sang phía Tây, nơi đường sá bằng phẳng và thẳng tắp. Tôi chờ cho cô khuất khỏi tầm nhìn rồi mới rời chỗ nấp, leo qua các mỏm đá rồi tiến về phía ngôi nhà.
Một cú đảo mắt nhanh ra xung quanh khiến tôi an tâm. Không có hàng xóm gần gũi. Tu viện hẳn phải ở cách đây hơn trăm mét. Tôi gắng lắm mới nhìn ra ba bốn nữ tu sĩ đang cặm cụi trong vườn rau, nhưng ngay khi tôi vòng ra đằng sau nhà, họ sẽ không thể nhìn thấy tôi được nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp