Cố Diễm Tinh cứ vậy mà theo mẹ chạy ra nước ngoài, trước khi đi vẫn không liên lạc được với Tô Vĩ Thành, hai người từ đó chia cách đã mười năm.
Giờ gặp lại, Cố Diễm Tinh không biết đối diện thế nào, dù sao ngày đó cũng chia tay trong không vui.
Cố Diễm Tinh thở dài, nhắm mắt vào cố gắng ngủ một giấc, ngày mai còn rất nhiều việc cần làm.
Sáng hôm sau Cố Diễm Tinh gặp bà lão chủ nhà lại đang đi bộ thể dục quanh sân, cô đến nói chuyện với bà lão, bà lão nhìn thấy Cỗ Diễm Tinh thì niễm nở
''Diễm Tinh, nghe nói hôm qua người kia lại định cạy cửa phòng cháu, đã bị cảnh sát bắt đi rồi à.''
''Vâng ạ, cháu về thì thấy hắn đang cạy cửa nên chạy đi báo cảnh sát.''
''Cháu không bị sao chứ. Con gái xinh đẹp ở ngoài một mình rất nguy hiểm đó,''
''Bà ơi, cháu định ngày mai sẽ chuyển đi.''
''Cháu ở đây một mình quả thật không an toàn, bà già rồi cũng không đuổi kẻ xấu giúp cháu được.''
Cố Diễm Tinh rất quý bà cụ, có chủ nhà như bà, ngừoi đi thuê như cô cũng thấy thoải mái, chỉ là cô vẫn nên ưu tiên an toàn của bản thân, đành phải chuyển nhà đi.
Ngày hôm sau là chủ nhật, lần trước tới chỉ có một vali đồ, nhưng giờ đã co thêm nhiều đồ hơn, Cố Diễm Tinh phải thuê một xe chở hàng nhỏ.
Cố Diễm Tinh chào bà cụ, dù mới ở hơn một tháng nhưng đã yêu quý bà lão. Cố Diễm Tinh vẫn gửi bà lão đủ hai tháng tiền nhà. Sau đó lên xe chở đồ, tới căn hộ đã thuê từ trợ lý.
Căn hộ này có cả nhà bếp, cô đã có thể tự nấu ăn ở nhà. Vậy nên phải mua thêm cả dụng cụ nhà bếp. Cố Diễm Tinh tính toán, tiền mua đồ so với mua đồ ăn ngoài vẫn tiết kiệm hơn, vẫn là nên nấu tại nhà cho đảm bảo.
Buổi chiều lại lích kích xách theo một túi đồ dùng nhà bếp trở về.
Trên xe ô tô phía gần đó, Tô Vĩ Thành vẫn đang chăm chú nhìn theo từng bước chân cô.
Cố Diễm Tinh rất hài lòng về căn nhà này, cách chỗ làm việc rất gần, buổi sáng cô sẽ có thời gian để tập thể dục.
Ở chỗ làm việc, nhan sắc của Cố Diễm Tinh cũng được coi là đứng đầu công ty. Vậy nên số ong bướm xung quanh cô cũng không thiếu.
Hàng ngày lại thấy cô chưa từng thấy ngừoi đàn ông nào xuất hiện bên cạnh cô, vậy nên ngừoi theo đuổi cô chưa từng giảm đi.
Trần Hâm Dao vốn sẵn ghen tị với cô, càng ngày càng thích làm khó Cố Diễm Tinh.
Trần Hâm Dao quen Tô Vĩ Thành mới được vài năm, sau đó về Tinh Bác làm việc, nên không biết chuyện tình cảm của Tô Vĩ Thành và Cố Diễm Tinh trước đây. Cô ta chỉ đơn thuần ghen tị với sắc đẹp và sự chú ý của mọi ngừoi cho Cố Diễm Tinh mà thôi.
Hôm nay để ý thấy trên bàn Cố Diễm Tinh lại có giỏ hoa tươi, cô ta thấy ghen ghét, liền ôm một tập hồ sơ đay tới trước mặt Cố Diễm Tinh
''Sáng ngày mai tôi cần, cô xử lý cho tốt đi.''
Sau đó hất cằm đi thằng. Bùi Như Nguyệt thấy cũng bất bình cho cô nhưng lại không thể làm gì được
''Hôm nay chị còn phải về đón con gái chị, không ở lại tăng ca cùng em được rồi.''
''Không sao đâu, chị cứ về đi. Em mới thuê được nhà rất gần đây, về muộn một chút cũng không sao.''
''Vậy em cẩn thận nhé. Chị về trước đây.''
''Đi đi, không cần lo cho em mà.''
Mọi người lục tục kéo nhau tan ca, văn phòng thoáng cái chỉ còn lại mỗi mình Cố Diễm Tinh ở lại cố gắng làm việc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT