Từ ngày kết hôn, Tô Vĩ Thành hiếm khi về muộn, chỉ cần không phải xã giao quan trọng, anh đều sẽ về ăn cơm tối với vợ, buổi trưa có việc gần Tinh Bác, anh cũng sẽ hẹn cô ra cùng ân cơm.

''Đinh Mộc gửi ảnh cưới cho chúng ta rồi đó, buổi tối cùng xem nhé.''

Cố Diễm Tinh ngạc nhiên:"Nhanh vậy à, cố nhóc đang sắp tốt nghiệp còn giúp chúng ta, em thấy ngại quá.''

''Không sao, con bé ấy thích chụp ảnh, có được hai người mẫu như chúng ta vui còn không hết ý chứ.''

Ảnh mà Điinh Mộc chụp thật sự rất đẹp, hai ngừoi chọn ra được mấy bức, rửa ảnh to để treo trong nhà.

''Cuối tuần này có một bữa tiệc liên quan đến một dự án của chính phủ mà tập đoàn có tham gia. Em đi cùng anh nhé, em cũng cần phải xuất hiện để mọi ngừoi biết được thân phận của mình.''

''Em không quen tham gia mấy bữa tiệc kiểu này, lại còn có cả ngừoi của chính phủ, chẳng may sơ suất sẽ làm xấu mặt anh.''

''Con trai đã lớn vậy rồi, giấy chứng nhận cũng đã lĩnh, ảnh cứoi cũng đã chụp, khi nào em mới cho anh được công khai đây.''

Lại là cái bài này, anh đã dùng bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần dùng giọng điệu hờn dỗi đó, Cố Diễm Tinh lại không thể chống lại được.

''Được rồi, được rồi, em đi cùng với anh.''

''Anh biết vợ yêu anh nhất mà.''

Cố Diễm Tinh nổi hết cả da gà, nhưng Tô Vĩ Thành vẫn cứ sấn đến.

Tô Vĩ Thành còn gọi cả con trai về tham gia bữa tiệc nữa, theo lời của Tô Vĩ Thành thì là

''Thằng bé sẽ là chủ nhà họ Tô trong tương lai, cũng nên lộ mặt để mọi người cùng biết, tạo mối quan hệ, sau này gánh vác gia tộc sẽ cần nhiều mối xã giao.''

Khi ba ngừoi cùng xuất hiện tại bữa tiệc đã thu hút sự tò mò của mọi người. Tô Vĩ Thành che giấu tin tức rất tốt nên chỉ có mấy ngừoi thân thiết mới biết chuyện. Hầu hết những ngừoi ở đây đều khá tò mò với hai nhân vật đi bên cạnh Tô Vĩ Thành. Nhưng nhìn gương mặt và khí chất của cậu nhóc kia, tám chín phần mọi ngừoi đều nhìn ra chính là giống ba cậu ta.

Tô Vĩ Thành là nhà đầu tư chính trong dự án này, nên sau khi một vị quan chức lớn phát biểu, sẽ đến lượt anh tiếp theo.

Sau bài phát biểu chuyên nghiệp, Tô Vĩ Thành nhận câu trả lời của phóng viên, một người trong số đó đã mạnh dạn hỏi anh đã có ngừoi trong lòng chưa.

Tô Vĩ Thành mỉm cừoi, đi xuống dứoi sân khấu dắt tay hai ngừoi kia lên, chậm rãi trả lời.

''Đây là vợ tôi, Cố Diễm Tinh, chúng tôi đã quen nhau hai mươi tám năm, và ở bên nhau mười bốn năm. Đây là con trai tôi, Cố Vĩ Trí, năm nay mười hai tuổi, thằng bé theo họ của mẹ.''

Tin tức này gây lên một đợt chấn động, là đề tài mang ra thảo luận sôi nổi, mà nhât là tại nội bộ của Tinh Bác. Tất cả mọi ngừoi cùng đưa ra một kết luận là 'Cố Diễm Tinh giấu thật kỹ'.

Trong khi dó, Cố Diễm Tinh đang ở nhà, bất lực với ông chồng đang cừoi ngốc ngếch của mình

''Anh vui vẻ vậy cơ à?''

''Dĩ nhiên rồi, giờ cả thế giới đều biết anh có vợ đẹp, con khôn. Em không thấy trong nhóm, đám đàn ông kia ghen tị, ngưỡng mộ anh thế nào đâu.''

Nói rồi lại cười rất gợi đòn, Cố Diễm Tinh cũng phải bật cừoi trước hành động ngớ ngẩn của anh.

''Chúc mừng anh, cuối cùng cũng được công khai danh phận rồi.''

Tô Vĩ Thành ôm thật chặt lấy vợ mình:" Vợ à, cảm ơn em. Với anh rất yêu em.''

''Em cũng yêu anh.''

- Hoàn Văn-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play