Lâm Phó Niên cắn môi Giang Dư Trì một cái, dùng hết sức mình đẩy anh ra.
“Giang Dư Trì, anh lại lên cơn à!”
Giang Dư Trì thấy trong miệng mình có vị máu tanh, đưa tay lên quệt vết máu trên môi, sau đó đè chặn hai chân của Lâm Phó Niên lại, một tay kéo cà vạt của mình, tay còn lại giữ chặt hai tay cậu.
“Không phải em muốn gặp lại ba mẹ của mình sao? Được thôi, anh cho phép em gặp họ một lần.”
Anh thật sự rất tức giận, anh không nghĩ Lâm Phó Niên lại đem đốt bức tranh kia, hành động này tượng trưng cho cái gì chứ!
Nó nói rõ Lâm Phó Niên đã buông xuống đoạn tình cảm của hai người! Anh không cho phép người này quên mình!
Lâm Phó Niên vùng ra, kêu lên: “Buông tôi ra!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT