Giang Dư Trì đi theo Lâm Phó Niên lên phòng sáng tác, lúc bước vào thấy trên mặt đất toàn là giấy, anh thuận tay nhặt lên một tờ giấy viết lời bài hát bị chỉnh tới chỉnh lui loạn cả lên.
“Nhiều như này, hai năm qua em chỉ tập trung viết nhạc thôi sao?”
Lâm Phó Niên ngồi xổm xuống thu dọn mấy bản nhạc trên đất “Ừ” một tiếng.
“Còn chuyện cảnh sát thì sao? Nếu em muốn làm cảnh sát, anh có thể yêu cầu bên cảnh sát xóa hồ sơ tiền án của của em.” Giang Dư Trì nói.
“Không cần đâu.” Lâm Phó Niên bình thản trả lời: “Hồ sơ đó cứ giữ lại đi, xem như là một bài học cho tôi.”
“Cũng nhờ phúc đức của anh mà tôi mới nhìn rõ được cảnh sát dối trá đến mức nào, tôi vẫn là nên viết nhạc thì hơn.”
“Loại nghề cao quý như vậy thì kẻ giết người như tôi sao có thể mơ tưởng đến được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT