Chương 33: Thủy Nguyệt quái

Bầu không khí lúc này, xem ra là có phần căng thẳng. Cảm giác lúc nào cũng đều có thể đánh nhau, Khang Minh nhìn chằm chằm Triệu Hoài như hổ đói. Còn về hắn, vẫn thản nhiên dùng bữa. Dù sao cũng có chị đại ở đây, hắn liền lấy đó làm chỗ dựa.

Anh Thư thấy thế, vẫn chưa hiểu tình hình. Liền nói nhỏ với Ngô Dung:' Chuyện gì thế, dường như giữa cậu và hắn, có ân oán thì phải!' Ngô Dung, liền đem tất cả mọi chuyện mà kể với cô ta.

- Loại chuyện đó, còn có người dám làm ra sao?- Cô ta hét lớn, sau đó liền dùng cặp mắt hoài nghi mà nhìn Triệu Hoài.

- Ta biết rằng, ta rất đẹp trai. Cô không cần dùng cặp mắt si mê đó mà nhìn ta!- Triệu Hoài khẳng khái nói.

Nghe được lời này, Bích Nhi nhịn không được cười. Còn về Anh Thư, cô ta liền đưa lên ngón tay cái, biểu tình khen ngợi.

- Ta thật sự không ngờ, lời này mà ngươi lại dám nói ra. Lúc nãy cũng chỉ mới là nghi ngờ, bây gờ ta tin chuyện quái gì ngươi cũng dám làm!

- Quá khen, quá khen!- Sau đó, Triệu Hoài liền xoay sang nói nhỏ với Bích Nhi- Chị đại à, chúng ta là người nhà, cười nhiều như thế có quá đáng lắm không?

- E hèm, chúng ta bây giờ nói chuyện chính- Bích Nhi lấy lại vẻ bình tĩnh- Nhận được sự cầu viện của các ngươi, hai người chúng ta đến đây để hỗ trợ. Có thể bàn bạc vấn đề này được chưa?

- Nhiệm vụ lần này là tiêu diệt Thủy Nguyệt quái, nhưng số lượng bọn chúng quá đông lại cộng thêm thực lực khá mạnh. Muốn đem tất cả tiêu diệt, thì cần phải có thêm người trợ giúp, vì thế mà cầu viện! - Ngô Dung đáp lời.

- Bọn nó chỉ xuất hiện vào những đêm có trăng, đêm nay lại đúng lúc. Tối nay, chúng ta sẽ hành động!- Anh Thư nói thêm.

Triệu Hoài lúc này ngừng ăn, liền hỏi:' Thủy Nguyệt quái, nó có mạnh không?'

- Chúng ta chỉ mới giao chiến một hai lần, thực lực cũng không rõ lắm. Nhưng con yếu nhất từng gặp hình như là cấp 2 đỉnh cao!- Hữu Thịnh tiếp lời.


Triệu Hoài nghe được lời này, miệng cười không thôi, liền quay sang nói nhỏ với Bích Nhi:' Chị đại à, chị đây là tìm chết cho ta phải không?'

- Đưa ngươi theo lần này, ta còn có mục đích khác. Chuyện của ngươi và Ngô Dung vẫn cần phải giải quyết. Sắp đến lại diễn ra cuộc thi giữa các lớp, nhân cơ hội này, rèn luyện một chút đi!- Bích Nhi giáo huấn hắn.

- Không phải là ngươi sợ đấy chứ, vậy thì về nhà mà đắp chăn đi ngủ đi!- Khang Minh chế giễu hắn.

- Nhắc đến mới nhớ, phải cảm ơn ngươi đấy. Nếu không có mấy viên cường hóa cấp 1 kia, thì thực lực của ta cũng không tăng nhanh đến thế!- Triệu Hoài đáp trả.

- Ngươi... Hay lắm, để xem lúc đối đầu với Thủy Nguyệt quái, ngươi sẽ đối phó thế nào?- Khang Minh nghiến răng mà nói.

Triệu Hoài lập tức yếu đuối, nhìn về Bích Nhi.' Tất nhiên là ta sẽ chạy trước rồi, có điên mới đánh với bọn họ. Còn về tiêu diệt chúng, không phải đã có chị đại Bích Nhi hay sao? Uy dũng cái thế, đối phó bọn nó chỉ cần một ngọn tay là đủ!' Triệu Hoài nói lớn.

- Xì, chó cậy gần nhà, núp váy đàn bà!- Khang Minh lầm bầm trong miệng.

- Ngươi nói cái quái gì? Đừng tưởng rằng, nói lời trong miệng thì ta sẽ không nghe!- Triệu Hoài lớn tiếng, giữa lúc không khí căng thẳng, Bích Nhi lên tiếng.

- Triệu Hoài, ngươi bình tĩnh lại một chút, đừng gây rối nữa. Chúng ta phải biết khiêm tốn, không nên nói lời khoe khoang như thế, hiểu không?

( Chị đại à, mặt chị đầy nét thỏa mãn thế kia. Lại bảo với ta là khiêm tốn, có ma mới tin!) Triệu Hoài thầm nghĩ, miệng nhanh nhảu nói:' Chị đại dạy chí phải, thằng em này xin ghi nhớ!' Thế là một người xướng một người chèo.

Bốn người kia nhìn đến ngay luôn, tên này trở mặt quả thật là rất nhanh. Người sốc nhất vẫn là Ngô Dung, thực lực của cô ta không kém Bích Nhi là mấy. Nhưng sự đối xử của Triệu Hoài với hai người, nhìn chung vẫn là khác biệt quá lớn.

Ngô Dung nhịn không được, liền nói:' Loại người như thế này, cô không nên giao du quá nhiều. Sẽ ảnh hưởng đến bản thân, đừng quên thân phận của chúng ta!'

- Quên nói cho cô biết, lần này ta dắt theo Triệu Hoài tới đây. Mục đích chính vẫn là giải quyết chuyện của hai người. Thay mặt hắn, thành tâm xin lỗi cô!- Nói rồi, Bích Nhi đem ra một viên đá màu cam phản phất ánh sáng trắng phía trong. Triệu Hoài mơ hồ cảm nhận được, một nguồn sức mạnh trong đó.



- Cô... Cô lại vì hắn mà đem ra thứ này, có đáng hay không?- Ngô Dung khá bất ngờ trước hành động của Bích Nhi.

Chỉ thấy Bích Nhi mỉm cười mà đáp:' Đáng hay không đáng, đều do một mình ta quyết. Nhận lấy nó, xem như mọi chuyện đều đã qua. Chúng ta không tính toán đến nửa!'

- Thu lại đi, chỉ cần hắn không tìm ta gây chuyện. Ta sẽ không gây phiền phức cho hắn. Chúng ta đi thôi!- Nói rồi, đám người đó đều rời đi.

Trước khi đi, Anh Thư liền nói nhỏ với Triệu Hoài:' Xem ra cô ta rất coi trọng ngươi, cái thứ đó vậy mà lại vì ngươi đem ra trao đổi!'

Đợi cho bọn họ đi hết, Triệu Hoài mới quay sang Bích Nhi, liền hỏi nhỏ:' Chị đại à, cái thứ đó là gì thế? Ta cảm giác nó rất đặc biệt, he he, có thể nào cho ta được không?'

- Ngươi đấy, tham lam quá độ là không tốt. Vốn dĩ muốn mượn tay Ngô Dung rèn luyện tâm tính của ngươi. Thấy ngươi đã đủ khổ, nên lần này mới thay mặt ngươi mà xin lỗi. Ngươi nói xem, hay là ta lại để cô ta tiếp tục gây khó dễ cho ngươi?'

- Chị đại à, không cần đâu. Ta chỉ là tò mò muốn biết mà thôi, chúng ta vẫn nên là bỏ qua vấn đề này!

DG hiện lên mà nói:' Triệu Hoài, đó là đá Cẩm Đào, loại này không có ích cho việc tu luyện của ngươi. Nhưng có lợi cực lớn trong việc hồi phục của ta. Nhân cơ nào đó, trực tiếp lừa về!'

- Wa, ngươi đây là muốn ta chết mà, đồ trong tay chị đại mà bảo ta đi lừa. Hừm, xem ra muốn lấy được thứ đồ này, đổ không ít máu rồi đây!

- Ngươi thẫn thờ gì thế, trở về nghỉ ngơi đi. Tối nay chúng ta hành động, nhớ đừng đến trễ đấy!- Nói rồi, Bích Nhi cũng rời đi.

Triệu Hoài nói vọng theo:' Chị đại à, nhớ thanh toán đấy!'

Đêm tối, trăng tròn mười lăm, ánh trăng soi xuống mặt đất. Có phần nhìn rõ cảnh vật xung quanh. Tại một bờ biển nơi mà Thủy Nguyệt quái xuất hiện thường xuyên, những cơn gió lạnh không ngừng thổi vào. Mấy người bọn họ, đang núp sau một hòn đá to, phục kích yêu ma.


- Sau ta có dự cảm, đêm nay không lành!- Triệu Hoài cảm thán.

- Ngươi tốt nhất vẫn nên là ngậm cái miệng của mình lại!- Khang Minh.

- Gì, ngươi nói cái gì?- Triệu Hoài liền đem hắn trêu chọc.

- Ngươi...

- Gì, gì, gì............ Gì?- Triệu Hoài điên cuồng khiêu khích.

- Hai người các ngươi có thôi đi không? Lớn rồi mà làm như con nít, hở tí là gây chuyện sinh sự với nhau!- Anh Thư lớn tiếng quát hai người bọn họ.

Mây đêm che ánh trăng, cảnh vật xung quanh liền rơi vào màn đêm. Có những bóng dáng mờ ảo xuất hiện, đó là Thủy Nguyệt quái.

Thủy Nguyệt quái: yêu ma sinh sống dưới biển. Thân hình có phần giống ếch, nhưng đi bằng hai chân, cao hơn người bình thường một cái đầu. Mặt nhọn, răng hô, mắt lồi, trong đáng sợ vô cùng. Móng vuốt sắc bén, dựa vào đây mà săn bắt con mồi.

- Wa, xấu xí thế. Bạn của ngươi à, Khang Minh?- Triệu Hoài tiếp tục buông lời chăm chọc.

- Đó mới là bạn của ngươi, không phải của ta. Ở đó mà nhiều lời!- Khang Minh liền lập tức đáp trả.

Đợi khoảng cách vừa đủ, Ngô Dung liền hét lớn: ' Lên!'

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play