Một khởi đầu thuận lợi lại không theo đuổi được thì.... Hoàng Nhất Phong thở dài, anh nhớ mình và Quan Sương cũng từng ôm nhau rồi, như vậy có được xem là sự bắt đầu tốt không?
Hai người uống không được bao lâu thì Lưu Thuỳ Tuyết xuất hiện, bên cạnh còn có Lưu Thuỳ Chi và Hà Hinh.
Hà Đình chưa kịp nói gì thì Lưu Thuỳ Chi đã nhào đến ôm lấy cánh tay anh.
- Sao đi Bar lại không rủ em?
Hà Đình nhìn Hà Hinh với vẻ mặt không vui. Con bé có vẻ không biết yên phận, lẽ ra anh nên để nó về nhà của mình.
Hoàng Nhất Phong coi như không thấy, tiếp tục uống. Lưu Thuỳ Tuyết đến gần anh, cười:
- Cho tụi em chơi cùng nhé, dù gì cũng đã gặp rồi.
Hoàng Nhất Phong không trả lời. Tiếp tục uống. Lưu Thuỳ Tuyết xem như anh đồng ý liền ngồi xuống ghế. Hà Hinh nhìn cô ta rất tức giận nhưng không thể làm gì.
Chuyện cô nhốt Quan Sương ở nhà kho, Lưu Thuỳ Tuyết lấy ra uy hiếp. Hà Hinh chỉ còn biết nghe lời. Vậy nên khi Hà Đình nói đêm nay đi cùng Hoàng Nhất Phong, cô đã nói cho họ biết.
- Các em có thể qua phòng khác, tụi anh đang cần sự riêng tư.
Hà Đình gỡ tay Lưu Thuỳ Chi ra, anh vô cùng phiền muộn, cô ta cứ như con bạch tuộc mà quấn lấy anh.
- Em không muốn, em muốn ở cùng anh.
Lưu Thuỳ Chi ngồi lì ra đó. Bên này Lưu Thuỳ Tuyết tự rót cho mình một ly bia, rồi vui vẻ nói:
- Chúng ta cạn thôi.
Nói xong còn nhích lại gần Hoàng Nhất Phong, hôm nay cô ta ăn mặc vô cùng gợi cảm. Bộ ngực đầy đặn trắng nõn đưa ra, thu hút rất nhiều ánh mắt không trong sáng.
- Phong...
Hoàng Nhất Phong nhìn ly bia trước mặt mình, rồi lại nhìn người bên cạnh. Nói không để ý thì cũng không phải, mọi tình ý của Lưu Thuỳ Tuyết đối với anh đều rõ ràng như ban ngày.
Nhưng thích còn chưa tới thì làm sao có thể yêu?
- Lưu Thuỳ Tuyết, cô không có việc gì làm sao?
Ý tứ rất rõ ràng. Lưu Thuỳ Tuyết cảm thấy rất ủy khuất. Cô có gì mà anh không hài lòng? Rõ ràng xinh đẹp, quyến rũ và giàu có. Mọi thứ đều tương xứng với anh.
- Em....
Hoàng Nhất Phong không vui liền đứng dậy. Hà Đình cũng sẵn sàng.
- Phong, anh đi đâu?
Hoàng Nhất Phong nhìn cô ta cười:
- Lưu tiểu thư có thể biết giữ tự trọng không, đừng tự làm điều người ta không thích nữa.
Lưu Thuỳ Chi ghì chặt lấy Hà Đình, cô ta hét lên:
- Anh dám đối xử với chúng em vậy sao, Hà Đình, anh đừng quên hai nhà chúng ta có hôn ước.
Lúc này, Hoàng Nhất Phong đã mở cửa. Bất ngờ nhìn thấy Quan Sương. Cô và Âu Linh đang đi cùng Chung Vũ.
Vì đứng ngay mép cửa nên cảnh bên trong phòng đều nhìn thấy rõ. Quan Sương nhìn thấy Lưu Thuỳ Tuyết bên trong, cả Hà Đình và Lưu Thuỳ Chi đang lôi kéo trên ghế.
Chung Vũ:
- Chào Tổng Giám đốc Phong, không ngờ chúng tôi được gặp anh đi cùng người đẹp. Anh thật biết hưởng thụ mà.
Lưu Thuỳ Tuyết đi ra, kéo áo Hoàng Nhất Phong, cả người như nép vào người anh vậy.Quan Sương nhìn không nổi nữa, liền nắm lấy Chung Vũ:
- Đừng làm phiền người ta, chúng mình đi thôi.
Chung Vũ mừng rỡ nắm tay cô:
- Nghe em, nghe em.
Khi bóng hai người kia bước qua, Hoàng Nhất Phong cảm giác tim mình nóng lên. Như ngọn lửa, bừng lên trong anh. Không nghỉ ngợi gì, anh quăng Lưu Thuỳ Tuyết ra rồi đuổi theo.
Hà Đình cũng đối mặt với Âu Linh ngoài cửa. Lưu Thuỳ Chi nhìn thấy hai người nhìn nhau, lòng ghen tức nổi lên, cô ta nhào đến ôm chặt Hà Đình.
- Anh là chồng chưa cưới của em, không được nhìn cô ta.
Âu Linh sửng sốt: Chồng chưa cưới?
- Thuỳ Chi, bỏ ra.
Hà Đình bắt đầu tức giận. Hà Hinh ngồi cả buổi trên ghế trống, nhìn mà không nói gì.
Âu Linh bước đến nắm lấy một bên cánh tay của Hà Đình kéo về phía mình. Nửa người anh dính chặt vào cô.
...- Hà Đình, nói đi, cô ta có phải là vợ chưa cưới của anh không?...
Hà Đình nhìn Âu Linh lập tức lắc đầu:
- Không phải.
Lưu Thuỳ Chi hậm hực muốn giữ người nhưng Hà Đình đã sớm gạc tay cô ra.
Âu Linh nghe anh phủ nhận thì hài lòng, cô nhìn Lưu Thuỳ Chi cười:
- Từ bây giờ, Hà Đình là của tôi.
Nói xong còn hôn một cái lên má anh đánh dấu chủ quyền. Hà Đình trong lòng sướng lâng lâng:
- Tôi là của em.
Lưu Thuỳ Chi tức giận dậm chân giãy nảy:
- Anh Đình...
Âu Linh mặc kệ cô ta, nắm tay Hà Đình kéo đi.
Bên này, Hoàng Nhất Phong đuổi kịp Quan Sương, anh kéo cô vào phòng khác. Chung Vũ từ lâu biết bọn họ có gian tình rồi nên bỏ xuống ghế khác uống rượu.
Trong phòng Quan Sương bị Hoàng Nhất Phong đè vào cửa, sức lực anh rất lớn làm cô không thể chống cự.
- Buông ra, buông tôi ra..
Hoàng Nhất Phong rất phẫn nộ, lại có men trong người. Khi thấy Quan Sương nắm tay Chung Vũ,anh đã mất khống chế.
- Sau này không được đi cùng anh ta nữa.
- Anh là gì mà cấm đoán tôi? Tôi chẳng phải trong mắt anh là người có tư tưởng xấu xa sao? Miễn là tôi không liên quan gì đến người họ Hoàng thì...
Chưa nói hết lời thì miệng cô đã bị bịt lại. Hoàng Nhất Phong bất ngờ phủ xuống. Quả nhiên môi cô rất mềm mại và ngọt nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT