Chu Phù không nhớ rõ rốt cuộc đêm nay cô đã ngủ mê man và bị đánh thức lặp đi lặp lại bao nhiêu lần.
Cô chỉ rõ một lần cuối cùng, cô mờ màng mở mắt ra nhìn, ở khe hở của tấm rèm cửa đã có một tia sáng yếu ớt chiều vào trong phòng.
Chu Phù nhớ rõ lúc cô từ bên ngoài trở về nhà cùng Trần Kỵ, sau khi ăn cơm xong thì còn chưa quá mười giờ, lúc đó ở bên ngoài vẫn tối đen một mảnh.
Nói cách khác.
Cô không còn đủ sức lực để nói nữa.
Cô chưa bao giờ nghĩ ra được, chàng trai mà mình đã mong nhớ suốt tám năm.
Thế mà không phải là con người!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play