Khi Lệ Lăng Phong giải quyết xong công việc, từ quân bộ trở về, liền nhìn thấy cậu vợ nhỏ mệt mỏi thở hổn hển, chạy trong sân.

Giản Thành Hi thở không đều, mồ hôi chảy xuống hai bên.

Có lẽ là do đổ mồ hôi, quần áo trên người cũng bám chặt, lộ ra vòng eo gầy gò của cậu.

Lệ Lăng Phong dừng lại bước chân, nhìn Giản Thành Hi đang chạy, Vượng Tài thì vui vẻ đuổi theo phía sau.

“......”

Giản Thành Hi cúi đầu chạy, có lẽ là do bước chân không vững, nên khi nhìn thấy Lệ Lăng Phong, cậu suýt nữa thì ngã xuống đất.

Lệ Lăng Phong kịp thời đỡ lấy cậu.

Giản Thành Hi có chút vui mừng nhìn anh: “Tướng quân?”

Thấy cậu như đống bùn nhão, Lệ Lăng Phong hỏi: “Em đang làm gì vậy?” 

Giản Thành Hi mệt mỏi thở dốc: “Tôi đang… đang… tập thể dục.” 

Lệ Lăng Phong nói: “Sức khỏe em không tốt, đừng quá gắng gượng.” 

“Vậy sao được!” Giản Thành Hi đứng dậy nói: “Tôi vừa mới hứa với Tiểu Trầm sẽ giành vị trí quán quân trong đại hội thể thao ở trường học lần này, tôi chỉ mới thử chạy vài vòng trong sân. Nói chứ tôi chạy khá nhanh đó, tướng quân, anh nghĩ sao về tốc độ của tôi, có phải  tôi là một hạt giống tiềm năng có thể giành được vị trí quán quân không?”

“......”

Lệ Lăng Phong im lặng một lát.

Giản Thành Hi thấy đối phương không lên tiếng, sờ sờ mũi ngượng ngùng: “Có phải, tôi còn thiếu một chút không?” 

Lệ Lăng Phong nói: “Không phải như vậy.”

Giản Thành Hi thở ra hơi, cậu nói mà, làm sao có thể tệ như vậy!

Lệ Lăng Phong vô cảm nói: “Chính là không có chút hi vọng nào.”

Giản Thành Hi: “...”

Kỳ thật, anh có thể không nói.

Hai người đứng trong sân một lúc, cả người Giản Thành Hi đã không còn nóng nữa, ngược lại sau khi hứng gió lạnh một hồi, cậu cúi đầu xuống hắt hơi một cái.

Vừa ngẩng đầu lên, đã có một chiếc áo choàng rơi trên vai, che người kín mít, ngăn cách khỏi cái lạnh bên ngoài.

Lệ Lăng Phong nhìn cậu, thấp giọng nói: “Vào nhà thôi.” 

Giản Thành Hi đi theo anh vào nhà.

Cậu đang hầm một miếng thịt trong bếp, Giản Thành Hi lại kiểm tra, thấy thịt đã chín mềm, liền tắt lửa. Thịt đã được khử đi mùi tanh, chỉ còn hương thơm vốn có của thịt.

Bữa tối hôm nay cậu làm tương đối đơn giản.

Sau khi lấy thịt ra, quét lên chảo một lớp dầu, đập trứng, chiên trứng chín, sau đó thêm nước, nấu thành canh trứng. Cuối cùng lấy bột đã được nấu chín từ trước, dùng dao xắt bột thả vào trong nồi.

Sợi mì xắt bằng dao ăn rất ngon, cậu vẫn luôn muốn làm món này.

Tuy nhiên, kỹ thuật dao của cậu hơi vụng về nên động tác tương đối chậm.

Lệ Lăng Phong từ bên cạnh đi tới, nói: “Tôi làm cho.” 

Giản Thành Hi thấy anh rửa tay xong liền đến giúp, cũng tự giác bước sang một bên nhìn Lệ Lăng Phong làm việc.

Động tác của Lệ Lăng Phong rất nhanh và khéo léo, người đàn ông cầm lấy con dao, lấy bột đặt trước mặt, sau đó bắt đầu xắt bột, cục bột có chút khó cắt, không nghe lời trong tay Giản Thành Hi khi ở trong tay anh dường như đã bị thuần hóa, sau vài nhát đã ngoan ngoãn vào trong nồi.

Đôi mắt Giản Thành Hi mở to, như thể vừa được mở rộng tầm mắt.

Lệ Lăng Phong nhanh chóng xắt xong một bát mì, quay đầu qua nhìn cậu nói: “Làm như vậy sao?”

Giản Thành Hi lập tức gật đầu, kinh ngạc, khen ngợi không ngớt: “Tướng quân, anh rất có tài nấu ăn đó!” 

Lệ Lăng Phong đặt con dao xuống, chậm rãi nói: “Trước kia cũng từng có người nói như vậy.”

Giản Thành Hi có chút kinh ngạc: “Thật sao, khi nào vậy?” 

Lệ Lăng Phong nhìn nước sôi trong nồi, liếc mắt nhìn cậu: “Lần đầu tiên tôi dùng dao để giải quyết một mục tiêu của nhiệm vụ tiền thưởng, giáo viên của tôi cũng nói như vậy. “

“......”

Hai người thật có khiếu hài hước.

Sao có thể nói một điều khủng khiếp như vậy một cách nhẹ nhàng vậy chứ!!

Một bữa tối đặc biệt vui vẻ.

Hai đứa nhỏ đều nói sợi mì này được cắt rất đẹp, chúng rất muốn học cách làm nó.

Giản Thành Hi nghĩ thầm, quên đi, kỹ thuật của cha các con không nên học thì được hơn.

Sau khi ăn xong.

Lệ Toái Toái nói: “Ba, cô giáo bảo con  ở nhà xem video giới thiệu của đại hội thể thao.”

Giản Thành Hi nói: “Được rồi, ba sẽ mở lên cho.” 

Video giới thiệu này rất dài, giới thiệu chi tiết các quy tắc của từng hạng mục thể thao, hai đứa nhỏ tập trung xem.

Giản Thành Hi nghĩ tới mình vẫn còn có nhiệm vụ phải đạt quán quân, cậu do dự có nên ra ngoài tiếp tục chạy hay không, dù sao cậu cũng cảm thấy vẫn còn sớm.

Lệ Lăng Phong dường như nhìn thấu suy nghĩ của cậu, chậm rãi nói: “Muốn đạt được thành tích tốt, không thể chỉ chạy mà không suy nghĩ.” 

Giản Thành Hi nói: “Vậy tôi nên làm gì?”

Cậu cuối cùng cũng nghĩ tới một điểm.

Tại sao cậu phải luyện tập mù quáng khi trước mặt chính là vị đại nguyên soái đã dẫn dắt nhiều binh sĩ cơ mà!

Kẻ ngốc mới bỏ qua lời nói của anh ấy!

Sau khi Giản Thành Hi nghĩ thông suốt, cậu nhiệt tình đi tới, đôi mắt xinh đẹp sáng ngời: “Tướng quân, hay là anh dạy tôi đi?” 

Lệ Lăng Phong ngồi trên ghế, nghiêng đầu nhìn cậu, giọng nói trầm thấp mạnh mẽ: “Em thật sự muốn tôi dạy sao?” 

Giản Thành Hi vội vàng gật đầu: “Thật!”

Lệ Lăng Phong chậm rãi mở miệng: “Tôi sợ em không chịu nổi.”

Giản Thành Hi thầm nghĩ, chỉ là chạy thôi, có gì mà không chịu nổi, lập tức nói: “Tôi có thể chịu được!” 

Cậu vừa dứt lời, ánh mắt Lệ Lăng Phong nhìn cậu dường như thay đổi, khóe miệng người đàn ông hình như hơi cong lên, nếu như bất kỳ một người trong quân đội nghe được lời này thì nhất định sẽ nói một câu: “Phu nhân, ngài thật hồ đồ!”

Lệ Lăng Phong nói: “Được.”

Sau lưng Giản Thành Hi không hiểu sao có chút lạnh lẽo, cậu nghĩ không biết có phải mình bất cẩn rồi không.

Lệ Lăng Phong không cho cậu cơ hội hối hận, đứng lên: “Đi theo tôi.” ( truyện trên app T𝕪T )

Giản Thành Hi đi theo anh.

Hai người cùng nhau lên lầu hai, phần trong cùng của tầng hai là nơi Lệ Lăng Phong thường tập thể dục, Lệ Lăng Phong chưa từng đến đây, hôm nay là lần đầu tiên, cậu không biết nơi này lại lớn như vậy!

Lệ Lăng Phong bước vào, cửa cảm biến tự động mở ra.

Giản Thành Hi cuối cùng cũng nhìn thấy toàn bộ căn phòng.

Đây là một phòng huấn luyện có thể nói là muốn gì có nấy, bên trong có rất nhiều trang bị mà Giản Thành Hi còn không biết tên gọi, túm lại trông rất hoành tráng.

Sau một lúc, tiếng kêu thảm thiết vang lên trong phòng, nhưng may thay, căn phòng cách âm đủ tốt, hai đứa nhỏ dưới lầu không thấy hình ảnh thê thảm của cậu.

Giản Thành Hi ngồi trên thiết bị, gần như sắp khóc: “Nặng quá, nặng quá...”

Trên hai chân của cậu là hai cái vòng nặng 40 kg. 

Giản Thành Hi cố gắng bước đi, nhưng lại phát hiện mình không thể nhấc chân lên nổi, cậu cố di chuyển, nhưng hai chân vẫn đứng im lại tại chỗ không chút xê dịch, cậu quay qua nhìn Lệ Lăng Phong bằng vẻ mặt đáng thương.

Lệ Lăng Phong đi tới nói: “Việc em không thể chạy nhanh có liên quan rất lớn đến thể lực và lực chân của em, trước tiên hãy làm quen với trọng lượng này, sau đó đi quanh căn phòng này.” 

Giản Thành Hi khóc không ra nước mắt, ruốt cuộc não cậu bị gì mà đểLệ Lăng Phong làm huấn luyện viên chứ: “Cái này quá nặng rồi.” 

Lệ Lăng Phong gương mặt vô cảm: “Cái này đã nhẹ lắm rồi, muốn có thành tích tốt thì việc này là không thể tránh khỏi.” 

Giản Thành Hi cuối cùng cũng nhìn thấy sự đáng sợ của vị nguyên soái huyền thoại này.

Không còn cách nào, cậu chỉ có thể thành thật cố gắng di chuyển quanh phòng từng chút một. Sau khi cố gắng hết sức đi hai vòng, cả người cậu đã ướt đẫm mồ hôi, chỉ cảm thấy chân mình mệt đến nhũn ra, suýt nữa thì ngất xỉu.

Mặc kệ Lệ Lăng Phong sẽ nói gì, cậu trực tiếp nằm trên mặt đất.

Giản Thành Hi thở hổn hển, nhìn Lệ Lăng Phong nói: “Tôi thật sự, thật sự không làm được nữa, để nghỉ một lát đã.”

Lệ Lăng Phong nhìn xuống cậu: “Nếu em đã hứa với đứa nhỏ sẽ giành quán quân thì đừng dễ dàng từ bỏ.” 

Giản Thành Hi bây giờ chỉ muốn quay trở về lúc đó tát cho bản thân một cái.

Thế nhưng cậu cũng hiểu được đạo lý hứa không thể nuốt lời, cho nên cũng chỉ là phàn nàn vài ba câu, rồi tiếp tục luyện tập.

Cậu mệt mỏi ngồi dậy, dựa vào tường, gương mặt trắng nõn đã đỏ bừng, mồ hôi chảy dài trên má.

Giản Thành Hi vừa thở hổn hển vừa nói: “Chân tôi bây giờ rất mỏi, tôi thực sự không thể đi tiếp, thể lực của tôi tương đối kém.” 

Lệ Lăng Phong chậm rãi nói: “Ừm, tôi đã biết từ ngày mà em cứ la đau rồi.” “

Giản Thành Hi khó hiểu: “Ngày nào?” 

Lệ Lăng Phong nâng mí mắt nhìn cậu.

Sau khi Giản Thành Hi chậm rãi phản ứng lại, khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ bừng.

Người này, tại sao người này lại không đứng đắn như vậy!

Giản Thành Hi vội vàng ho nhẹ một tiếng, đổi chủ đề: “Thể lực của tôi kém như vậy, cái chân này thật sự không thể kiên trì được bao nhiêu vòng. Tôi nghĩ chúng ta phải từ từ, không thể vừa bắt đầu liền luyện tập cường độ cao như vậy, có thể từ từ một chút không?” 

Lệ Lăng Phong trực tiếp từ chối, vẻ mặt vô cảm: “Đây đã là cường độ huấn luyện nhẹ nhất trong quân đội rồi.” 

“......”

Giản Thành Hi có chút tuyệt vọng, cố gắng đứng dậy khỏi mặt đất, trọng lượng trên chân thật ra cũng không khó đi đến vậy, nhưng thân thể này quá kém, căn bản không thể trụ được bao lâu, cuối cùng cố gắng một lúc lâu cũng không thể đứng dậy.

Sớm biết vậy sẽ không mạnh miệng hứa với đứa nhỏ.

Giản Thành Hi khóc không ra nước mắt, đang nghĩ ngợi xem phải làm gì thì— Ở đầu kia của căn phòng, giọng nói của người đàn ông lại vang lên: “Nếu em muốn thử một số phương pháp luyện tập khác để rèn luyện thể lực...”

Giản Thành Hi nhìn anh, có chút mong đợi.

Lệ Lăng Phong chậm rãi đi tới, mở vòng chân, ngẩng đầu lên nhìn cậu, đôi mắt ngăm đen sâu thẳm, khuôn mặt đẹp trai có chút kiêu ngạo, thân hình cao lớn tràn đầy cảm giác áp bách, giọng nói trầm thấp khàn khàn: “Nếu đổi thành phương pháp giống đêm đó cũng không phải là không thể.” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play