Khi nghe những lời này của người đàn ông, Giản Thành Hi thiếu chút nữa muốn lập tức đi tìm cái hố chui vào!

Lệ Lăng Phong cất bước đi đến, dù bận vẫn ung dung  nhìn thoáng qua trong nhà trang trí, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên người Giản Thành Hi, bộ dáng như suy tư gì.

Giản Thành Hi nhanh chóng nói: “Cái này thật sự không liên quan tới tôi, tôi……”

Bởi vì có chút sốt ruột, cậu muốn tiến lại để giải thích, lại bởi vì lần đầu tiên đi vào phòng này không chú ý tới vị trí của giường, vừa cất bước liền bị bậc thang ở đuôi  giường vướng chân. 

“Aa!”

Cả người mất đi trọng tâm.

Chân Giản Thành Hi cong lên, nghiêng người về phía trước, kịch liệt đau đớn từ cổ chân bị va trúng truyền đến, mắt thấy cậu sắp té ngã trên mặt đất!

Đúng lúc này, một đôi tay duỗi tới, cánh tay mạnh mẽ giữ chặt Giản Thành Hi, tránh cho cậu té ngã trên mặt đất. Bởi vì phải thay đổi góc độ và lực quán tính nên Giản Thành Hi bị lôi kéo cùng nhau ngã lên trên giường. Chiếc giường mềm mại lực đàn hồi cực cao. Cậu thở nhẹ một hơi, hai mắt trừng lớn nhìn người đàn ông đang chống đỡ ở trước mặt.

Tay Lệ Lăng Phong còn đang đặt trên cổ tay của cậu.

Đó là một đôi tay cực kỳ mảnh khảnh, làn da trắng trẻo mịn màng, giống như một loại tơ lụa tốt nhất.

Mà bàn tay hắn lại tràn đầy kén thô ráp, hàng năm chinh chiến bị gió cát thổi thành màu lúa mạch, tạo nên sự tương phản thật lớn.

Giản Thành Hi muốn rút tay về: “Nhẹ một chút……”

Lệ Lăng Phong ánh mắt trở nên tối.

Trong lòng mọc lan tràn một cổ bạo ngược, giống như muốn dùng sức phá hủy, muốn khiến những thứ tốt đẹp này nhiễm thuộc về chính mình dấu vết.

Hắn không tự giác dùng sức, trái tim bị bóng tối nhuộm dần.

Giản Thành Hi hốc mắt đỏ bừng, âm thanh mang theo điểm khóc nức nở: “Đừng……”

Âm thanh mềm mại, giống như mèo con yếu ớt bất lực.

Lệ Lăng Phong chợt lấy lại tinh thần, nhìn chính mình cậu vợ nhỏ, giọng nói của hắn có chút trầm thấp khàn khàn ∶ “Khóc cái gì?”

Cứ như vậy không muốn cho hắn chạm vào sao. Vô tận lạnh băng lan tràn ở đáy mắt. 

Giản Thành Hi cổ chân bị va vào chân giường, đau đớn nóng rát, nước mắt như giọt sương từ khóe mắt chảy xuống trên giường, nhỏ giọng nói ∶ “Chân, chân đau.”

Lệ Lăng Phong: “Cái gì?”

Giản Thành Hi khóc chít chít nói: “Chân  bị va trúng.”

“……”

Lệ Lăng Phong chậm rãi đứng dậy, hắn ở trên chiến trường ngày thường dù chân bị gãy hắn đều sẽ không nhăn mày một chút. Vốn  nghĩ va vào chân một chút có thể thế nào, chính là khi hắn cúi đầu nhìn lại, lại thấy cổ chân Giản Thành Hi cư nhiên sưng đỏ một mảng lớn, ở trên da thịt trắng nõn nhìn thấy ghê người.

Đại nguyên soái lông mày lập tức nhíu lại: “Sao lại nghiêm trọng như vậy?”

Giản Thành Hi đem chăn kéo lại che mặt, nghẹn ngào nói ∶ “Tôi cũng không biết, dù sao từ rất lâu trước đã như vậy.”

Lệ Lăng Phong duỗi tay nắm lấy cổ chân cậu.

Giản Thành Hi kêu khóc: “Đừng đừng đừng…… Nhẹ chút, đau a!”

Lệ Lăng Phong trực tiếp đứng lên đi đến ngăn tủ cách đó không xa tìm ra thuốc bôi tiêu sưng, ngồi xổm xuống bên cạnh cậu nói: “Nhịn một chút.”

Giản Thành Hi cả người đều run lên, không tiền đồ nói ∶ “Có thể không bôi thuốc được không?”

Lệ Lăng Phong mặt không biểu tình: “Không thể.”

Giản Thành Hi hốc mắt hồng hồng: “Thật sự quá đau, tôi trước kia bị thương không bôi thuốc, qua một đoạn thời gian thì khỏi rồi.”

Lệ Lăng Phong lấy ra uy nghiêm của đại nguyên soái dạy bảo binh sĩ ∶ “Chỉ có kẻ mềm yếu nhân mới sẽ sợ đau, em là hạng người như vậy sao?”

Giản Thành Hi đau tới căn bản ngăn không được nước mắt, nghe vậy lập tức điên cuồng gật đầu, âm thanh mang theo nghẹn ngào∶ “Tôi là, tôi là, tôi quá yếu đuối rồi.”

Lệ Lăng Phong “…”

Khi Lệ Toái Toái và Lệ Trầm dọn xong phòng, lại đây tìm ba và cha, liền nghe được từ trong phòng ngủ chính truyền đến âm thanh quỷ khóc sói gào.

“Đau đau đau, nhẹ chút nhẹ chút.”

“Nhịn chút.”

Giản Thành Hi âm thanh mang theo khóc nức nở: “Anh dùng sức như vậy, tôi như thế nào nhịn được!”

“Đừng trốn, một lần cuối cùng nữa thôi!”

“Ô ô ô, tôi không tin, trừ phi anh thề.”

“…… Tôi thề!”

Người cha luôn luôn lạnh băng vô tình không có cảm xúc dao động, lúc này trong miệng vậy mà phá lệ xuất hiện cảm xúc bất đắc dĩ.

Lệ Toái Toái và Lệ Trầm nhìn nhau một cái.

Xong rồi.

Baba đang cùng cha sinh em trai em gái.

Buổi tối, Giản Thành Hi nằm một hồi lại có thể tung tăng nhảy nhót, thuốc bác sĩ cho thật sự hữu dụng, tuy rằng lúc ấy Lệ Lăng Phong xoa cho cậu thật sự rất đau, nhưng là bây giờ đã hoàn toàn tiêu sưng, khỏi hẳn rồi.

Giản Thành Hi sinh khí tràn đầy đi tắm rửa một cái.

Trở lại phòng trẻ em, lại phát hiện hai đứa nhỏ lại dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình.

Giản Thành Hi nghi ngờ nói: “Sao nhìn ba hoài vậy?”

Lệ Toái Toái ngồi ở bên giường, bé gái thân hình non nớt nhỏ bé vô cùng đáng yêu, giơ lên khuôn mặt nhỏ nói ∶ “Ba, Toái Toái và anh trai có phải sắp có em trai, em gái?”

Giản Thành Hi mở to hai mắt nhìn, bước nhanh lại “Ai nói với con vậy?”

Lệ Toái Toái và Lệ Trầm liếc mắt nhìn nhau.

Bé gái giọng nói trong trẻo: “Toái Toái ở ngoài cửa nghe được âm thanh.”

Đứa nhỏ ở đây đều trưởng thành sớm như vậy sao?

Giản Thành Hi vội vàng nói “Không phải, đó là cha đang bôi thuốc cho ba, chân ba bị va trúng.”

Lệ Trầm và Lệ Toái Toái đều nhìn qua, Giản Thành Hi cố gắng giải thích, hai đứa nhỏ mới miễn cưỡng tin lời cậu, cuối cùng mới gật gật đầu cởi bỏ hiểu lầm.- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác.

Giản Thành Hi ở bên cạnh ngồi xuống, thuận miệng nói giỡn ∶ “Các con muốn có em trai em gái không?”

Lệ Toái Toái gật gật đầu: “Muốn.”

Giản Thành Hi nghi hoặc nói ∶ “Vì sao?”

“Nếu là có em gái Toái sẽ có thể cùng em cùng làm hoàng hậu, hai người cùng nhau tạo ra gương thần, chắc chắn sẽ hoàn thành ước mơ càng nhanh, cũng sẽ lợi hại hơn.” Lệ Toái Toái cười nói ∶ “Đến lúc đó cùng em gái cùng nhau làm Hoàng hậu lợi hại!”

Lệ Trầm cũng nhẹ nhàng gật đầu “Đúng vậy!”

Giản Thành Hi “……”

Cậu tưởng tượng một chút nếu như sinh thêm một cặp sinh đôi.

Ha ha.

Sinh tiếp, liền không tốt.

Tưởng tượng bộ dạng bốn tiểu ma đầu cùng nhau gây sóng gió quả thực khiến cậu da đầu tê dại

***

Buổi tối, rốt cuộc sắp xếp xong cho hai đứa nhỏ, Giản Thành Hi vừa ngáp vừa về phòng ngủ.

Lệ Lăng Phong đang xem văn kiện quan trọng của quân bộ, vẫn luôn đang phê duyệt công văn. Người đàn ông thấy cậu đã trở lại, thấp giọng nói ∶ “Đều ngủ rồi sao?”

Giản Thành Hi gật gật đầu “Đều ngủ rồi, anh đi rửa mặt sao”

Ánh đèn trong nhà khôi phục bình thường, đồ vật của bác sĩ cũng đều bị cất đi.

Lệ Lăng Phong mở miệng nói “Em nghỉ ngơi đi, tôi đi phòng làm việc xử lý công việc tiếp.”

Giản Thành Hi tuy rằng hơi khẩn trương khi lần đầu tiên ngủ cùng hắn, nhưng là vừa thấy đối phương sắp đi, vẫn là không nhịn xuống mở miệng nói ∶ “Anh, anh đã hai ngày không nghỉ ngơi, giờ lại không muốn ngủ sao?”

Lệ Lăng Phong đứng dậy, người đàn ông cao lớn anh tuấn cùng ngôi nhà có tông màu ấm có vẻ không quá hòa hợp, hắn ngữ điệu thanh lãnh ∶ “Tôi quen rồi.”

Cậu vợ nhỏ của hắn bắt đầu nói chuyện giống Toái Toái.

“Công tác là làm mãi không xong, thân thể mới là tiền vốn của cách mạng.” Giản Thành Hi bộ dáng như lão cán bộ: “Anh không thể ỷ vào bây giờ tuổi trẻ liền không biết giữ gìn, chờ anh về sau già rồi mới biết hối hận!”

Lệ Lăng Phong trầm giọng nói “Tôi sẽ không có cơ hội già đi.”

Giản Thành Hi hừ nhẹ hừ: “Không ngờ nguyên soái lại tự luyến như vậy a”

“Tôi sống không đến lúc ấy.”

Giọng nói lạnh lẽo của người đàn ông rơi xuống, trong nhà đột nhiên lâm vào yên lặng.

Lệ Lăng Phong biết rõ nếu cứ mãi làm việc với cường độ tinh thần lực cao như vậy, thân thể sẽ không chịu nổi. Thế nhưng một ngày nào đó, hắn nói không chừng sẽ tinh thần lực bạo tẩu, lại làm sao có thể sống đến già.

Cho nên, hắn sẽ không nghỉ ngơi cũng sẽ không ngủ, hắn muốn ở trước khi hắn rời đi, an bài đường lui cho vợ con.

Giản Thành Hi giọng nói buồn bực vang lên: “Anh đừng có nói bậy!”

Lệ Lăng Phong hơi bất ngờ nhìn về phía cậu.

Giản Thành Hi tự mình buồn bực xong rồi, đối diện con ngươi lạnh lẽo của hắn cũng phục hồi tinh thần lại. Cậu không rõ vì cái gì chính mình sẽ tức giận như vậy, giống như là linh hồn phản ứng theo bản năng.

Xong rồi, xong rồi.

Thật là sẹo lành đã quên đau, sao cậu lại dám lớn tiếng với vị Diêm Vương sống này chứ!

Giản Thành Hi nuốt nuốt nước miếng, nhỏ giọng nói ∶ “Ý của tôi là, nào có ai tự nguyền rủa bản thân chứ, nguyên soái không nên như vậy, liền tính là vì con của chúng ta cũng phải sống thật tốt, hai đứa nhỏ đều rất ngoan, sau này khẳng định sẽ rất có tiền đồ, nếu anh xảy ra chuyện gì, hai đứa nhỏ sẽ khổ sở thế nào chứ!”

Lệ Lăng Phong nhìn gương mặt trắng nõn ở dưới ánh đèn.

Người đàn ông thấp giọng mở miệng nói “Nếu tôi chết, em sẽ như thế nào?”

Giản Thành Hi ngẩn người, ngẩng đầu nhìn về phía hắn, hơi chút do dự một chút ∶ “Tôi…… Tôi sẽ một mình chăm sóc con cái, nuôi nấng bọn nhỏ trưởng thành”

Lệ Lăng Phong chậm rì rì mở miệng nói: “Theo tôi được biết, trợ cấp xã hội không thể xin lần thứ hai, nếu bây giờ tôi chết, về sau hẳn là cũng xin không được.”

Giản Thành Hi khuôn mặt nhỏ trắng nõn hiện ra đau thương, kích động ngồi dậy ∶ “Không có tướng quân, cái nhà này không còn hoàn chỉnh, tôi một mình phải làm thế nào chứ! Hai đứa nhỏ không có cha cũng sẽ không hạnh phúc, tướng quân vẫn là mau đi rửa mặt đi, ngủ sớm dậy sớm mới có thân thể tốt, trăm triệu không thể xảy ra chuyện!”

Lệ Lăng Phong “…”

Sau khi đi ra khỏi nhà vệ sinh, đi đến bên giường, nhìn người có tư thế ngủ rất xấu, nằm thành hình chữ đại, chân thon dài trắng như tuyết lộ ra bên ngoài, thiếu chút nữa liền lăn xuống giường. Đến lúc đó té ngã trên mặt đất, tinh linh yếu đuối này khẳng định sẽ khóc.

Lệ Lăng Phong Bất đắc dĩ thở dài, đẩy người cậu vào bên trong một chút, lại đắp lên chăn.

Giản Thành Hi hơi khó chịu nhíu nhíu mày, lẩm bẩm một tiếng, lại xoay người ngủ say.

Lệ Lăng Phong nhìn cậu vợ nhỏ, suy nghĩ chậm rãi lại bay về đoạn đối thoại giữa hắn và  Giản Thành Hi không lâu trước đây.

Kỳ thật cũng không phải hắn không muốn ngủ. Mà hắn căn bản không thể đi vào giấc ngủ.

Từ nhỏ hắn tinh thần lực liền cao hơn thú nhân tầm thường khác, tinh thần lực mạnh mẽ ở trong đầu không ngừng kích thích thần kinh. Chính vì vậy, hắn chỉ có thể không ngừng dựa vào chiến tranh, dựa vào vũ lực, dựa vào những biện pháp tàn nhẫn phát tiết ra ngoài.

Ở trong hang ổ Trùng tộc, người bình thường đã sớm điên mất, là hắn dựa vào  tinh thần lực mạnh mẽ không giống người thường, cưỡng ép dẫn đại quân giết ra một con đường máu.

Một khi nhắm mắt, chính là vô tận tra tấn. Hắn căn bản không thể đi vào giấc ngủ một cách bình thường, giống như bị nguyền rủa.

Vốn cho rằng hắn đời này đều sẽ chỉ trôi qua trong bóng đêm, cậu vợ hắn vốn nên hồng hạnh xuất tường lại thay đổi rất nhiều, trở nên ngoan ngoãn lại hiểu ý người, con cái cũng là khỏe mạnh đáng yêu. Trời cao lại rất biết trêu người, ở thời điểm mà hắn đã hết hy vọng, lại cho hắn một gia đình hoàn chỉnh.

Đang nghĩ ngợi, Giản Thành Hi trong lúc ngủ mơ còn lẩm bẩm hình như muốn nói cái gì, khuôn mặt nhỏ trắng nõn điềm tĩnh ôn nhu. Lệ lăng Phong ghé sát vào, liền nghe thấy.

“Trợ cấp xã hội trợ cấp xã hội……” “Đừng đi……”

Lệ Lăng Phong “…” Em ấy ngoan ngoãn cái rắm.

Thôi, thôi.

Cho dù kết cục cuối cùng sẽ không thay đổi, những ngày tháng hạnh phúc sung sướng này cũng đã xem như trời cao ban ân.

Hắn sẽ sống sót thật tốt, cho dù thời gian không nhiều.

Ngày thứ hai, Giản Thành Hi bừng tỉnh từ trong giấc mơ.

Cậu lại nằm mơ, mơ thấy rất rất nhiều chuyện, lần này cảnh trong mơ vẫn là ở một thế giới khác, cậu mơ thấy con của mình bị người khác bắt nạt, vừa nhớ tới, lại phát hiện chính mình không thể cử động.

Giản Thành Hi chậm rãi mở to mắt.

Ánh mặt trời rực rỡ từ bên ngoài chiếu vào, trong nhà trở nên vô cùng ấm áp.

Mà cả người cậu đang nằm trong một lồng ngực ấm áp mà dày rộng, bên tai còn có thể nghe được tiếng tim đập có lực. Cậu lén ngẩng đầu, đối diện chính là hàm dưới sắc bén của Lệ Lăng Phong, trong khoang mũi đều là mùi hương và hơi thở tràn ngập hormone nam tính của người đàn ông.

Sao cậu lại chui trong ngực người ta mà ngủ chứ?!

Giản Thành Hi cả người căng cứng, muốn lén cử động cơ thể một chút, nhưng sức lực cậu lại quá nhỏ, căn bản tránh không thoát cánh tay hắn.

Từ từ…… Chậm rãi nhích người……

Giản Thành Hi cử động thật cẩn thận, lúc sắp thành công nhích ra xa, lại bị bàn tay to mạnh mẽ một lần nữa ôm chặt.

Giọn nói trầm thấp của Lệ Lăng Phong từ trên đỉnh đầu vang lên: “Dậy rồi?”

Giản Thành Hi mở to hai mắt, cậu vội vàng gật gật đầu, sau đó có chút lắp bắp nói ∶ “Tôi… chúng ta, anh… Sao tôi lại ngủ trong ngực anh?”

Cậu vốn định nói có phải là Lệ Lăng Phong thừa dịp cậu ngủ mà chiếm tiện nghi không.

Nào biết người đàn ông lại nhàn nhạt mở miệng:”Ban đêm em lăn qua lộn lại không chịu nằm yên, rất nhiều lần đều sắp té xuống giường, nếu tôi không ôm em, em sẽ phải ngủ ở dưới sàn.”

Giản Thành Hi “……” Sao lại mất mặt như vậy?

Thì ra là lỗi của cậu, vậy đúng là còn phải cảm ơn Lệ Lăng Phong đã ôm mình.

Nhưng là muốn cậu nói loại lời như cảm ơn anh đã ôm tôi ngủ, Giản Thành Hi thật sự nói không nên lời, chỉ có thể bò dậy nói: “Toái Toái và Tiểu Trầm hẳn là đã dậy, tôi đi xem bọn nhỏ, thuận tiện chuẩn bị bữa sáng, tướng quân cũng nhanh chút.”

Lệ Lăng Phong không chọc phá người quẫn bách, nhẹ gật đầu.

Giản Thành Hi chạy nhanh như gió, Lệ Lăng Phong ánh mắt nhìn theo bóng dáng cậu cho tới khi người biến mất.

Đáy mắt người đàn ông một mảnh trầm thấp.

Chậm rãi ngồi dậy, hắn nhìn về phía nơi vẫn còn ấm áp sau khi Giản Thành Hi rời đi, bàn tay to rộng sờ lên, tựa hồ còn có thể cảm nhận được cậu tồn tại.

Suốt nửa đời người, hắn cơ hồ không thể yên ổn ngủ ngon. Cho dù uống thuốc hay chữa trị, cho dù là thiên sứ quân y có năng lực mạnh nhất đều không thể chữa khỏi hắn.

Vậy mà đêm hôm qua.

Lần đầu tiên trong cuộc đời, hắn có được giấc ngủ ngon mà không bị tinh thần lực tra tấn.

Cậu vợ nhỏ lại là loại thuốc tốt nhất dành cho hắn.

Sau khi ăn xong bữa sáng.

Lệ Lăng Phong bởi vì quân vụ phải ra cửa, mà Giản Thành Hi cũng chuẩn bị dẫn hai đứa nhỏ đi trường học mới đăng ký, làm quen một chút nhà trẻ ở Thiên Không Thành, nơi bọn họ sinh sống sau này.

Không giống như cảnh đêm tối hôm qua.

Lần này là ban ngày, bọn họ có thể nhìn rõ ràng diện mạo của Thiên Không Thành.

Lớn lớn bé bé đảo trên trời đếm cũng đếm không hết, các phi thuyền xuyên qua trong đó, vô cùng náo nhiệt.

Mỗi một hòn đảo trên trời mặt trên đều có kiến trúc cao ngất và rất nhiều người tới tới lui lui, có thiên sứ bay ở trên bầu trời, cũng có đi bộ trên đường người khổng lồ cao lớn, thậm chí còn có đủ loại kiểu dáng ma thú, nơi này tự do mà phồn hoa.

Lệ Toái Toái đứng ở trước cửa kính, chỉ vào cách đó không xa nói: “Baba nhìn kìa!”

Giản Thành Hi nhìn qua, đảo trên trời nơi có trường học mà bọn họ muốn đến lại to lớn và huy hoàng như vậy.

Tài xế giới thiệu: “Ngôi trường này là trường học tốt nhất toàn Thiên Không Thành, năm đó hoàng đế và công chúa đều tốt nghiệp từ trường này, rất nhiều nhà vương công đại thần đều thích cho con cháu học ở đây, bởi vì giáo viên ở trường học này giỏi nhất, tài nguyên giáo dục ưu tú nhất, bọn nhỏ từ nơi này tốt nghiệp đều rất có tiền đồ. Lần này nguyên soái lập công lớn, cho nên mới lấy được danh ngạch.”

Giản Thành Hi rất vui vẻ: “Là vậy sao, vậy thì tốt quá.”

Phi thuyền dừng lại ở cổng trường học.

Giản Thành Hi dắt Lệ Trầm cùng Lệ Toái Toái xuống dưới, lúc này mới thấy được các bạn học khác.

Lần này bọn họ tới là muốn xin nhập học danh ngạch, còn không phải chính thức đi học, chủ yếu là tới xem một chút hoàn cảnh trường học. Tới nơi này rồi mới biết cái gì gọi là trường học của quý tộc.

Tượng cá heo sống động phun phun ra dòng nước cao cao.

Trên bầu trời có một chiếc cầu vồng.

Trong nhà trẻ học sinh lui tới mặc đồng phục tinh tế xinh đẹp, đi xuống từ những chiếc xe xa hoa, phòng học sáng sủa sạch sẽ, thiết bị dạy học tiên tiến đến mức Giản Thành Hi chưa từng gặp qua.

Hiệu trưởng tiếp đãi cậu mỉm cười nói: “Chào ngài, đơn xin nhập học của hai đứa nhỏ nhà ngài chúng ta đã xem, kiểm tra được thông qua, ba ngày sau liền có thể nhập học, đây là danh sách yêu cầu chuẩn bị nhập học của ngài.”

Giản Thành Hi nhận lấy, không nghĩ tới trường học lớn chính là khác biệt, còn có nhập học danh sách.

Cậu cầm lấy tờ đơn bắt đầu xem 

Hai bộ đồng phục một ngàn năm trăm tinh tệ, sách vở giá sáu trăm tinh tệ, sủng vật ma thú….

Càng xem, những thứ cần càng nhiều.

Giản Thành Hi cầm sổ tay run nhè nhẹ, cậu nỗ lực bài trừ tươi cười tới ∶ “ Xin hỏi một chút , đây đều là những thứ chúng ta phải chuẩn bị sao?”

Hiệu trưởng mỉm cười nói: “Đồng phục và sách vở có thể đến phòng giáo vụ nộp phí là nhận được, còn sủng vật ma thú ngài đi chợ ma thú mua là được, những đồ vật khác thì dựa theo danh sách chuẩn bị.”

Giản Thành Hi chần chờ nói: “Giá cả này……”

Hiệu trưởng nói: “Đây đều là những thứ cơ bản nhất, học phí gì đó chưa tính.”

Giản Thành Hi trong lòng mắng ra tiếng.

Học phí ở Thành Ngầm một năm còn không đến ba trăm tinh tệ, Thiên Không Thành sao cứ như muốn ăn người vậy!

Hiệu trưởng chớp chớp mắt nói: “Ngài là có vấn đề gì sao”

Giản Thành Hi đưa mắt nhìn về phía hai đứa nhỏ ngồi trên sô pha cách đó không xa, trong lòng thở dài, nghèo cái gì không thể nghèo giáo dục, như thế nào cũng không có khả năng không để hai đứa nhỏ đi học: “Không có”

Hiệu trưởng thật ra nhìn thấu suy nghĩ Giản Thành Hi.

Ông biết một nhà này là từ Thành Ngầm chuyển tói, chỉ là một đám tiện dân,tàn thứ phẩm. Vừa thấy chính là đồ không kiến thức.

Thật ra những gia đình khác tới bọn họ cũng sẽ không đưa danh sách, nhưng đến Giản Thành Hi thì ông cố ý đưa, chủ yếu là muốn nhìn đối phương vì tiền mà xấu mặt.

Hiệu trưởng trên mặt tiếp tục mang theo mỉm cười nói: “Bên trường có thể học thử, bọn nhỏ có thể học thử trong nửa ngày, xem có thể thích ứng với chương trình giảng dạy ở đây không?”

Giản Thành Hi nói: “Bây giờ có thể vào phòng học học thử sao”

Hiệu trưởng gật đầu nói: “Đúng vậy.”

Ông khóe miệng tươi cười mang theo khinh thường trào phúng và cao cao tại thượng đối với dân nghèo: “Nếu cảm thấy không thích ứng được, cũng có thể sớm một chút đưa ra phương án điều chỉnh, học sinh trong trường chúng tôi đều là những đứa nhỏ rất có thiên phú và năng lực.”

Không giống các ngươi đám đồ bỏ đi này. Ông ở trong lòng yên lặng bổ sung.

Giản Thành Hi lại không biết ý nghĩ của hiệu trưởng, chỉ nhìn về phía Lệ Toái Toái và Lệ Trầm, đi qua nói: “Toái Toái và Tiểu Trầm muốn trước học thử  không?”

Hai đứa nhỏ gật đầu.

Giản Thành Hi liền nói với Hiệu trưởng : “Vậy phiền ngài cho tụi nhỏ học thử!”

Hiệu trưởng trong lòng sung sướng, không nghĩ tới thật sự muốn thử, ông ghét nhất chính là cái này dân nghèo ở nơi không nên ở, có thể làm cho bọn họ biết thêm kiến thức biết khó mà lui tốt nhất “Mời ngày theo tôi.”

***

Từ trong phòng của Hiệu trưởng xuất phát, Giản Thành Hi dẫn theo hai đứa nhỏ đi vào khu dạy học.

Phòng học nơi này vô cùng rộng rãi sáng sủa, hơn nữa tụi trẻ tuy còn nhỏ tuổi, nhưng nhìn qua đều rất có quy củ, giáo viên giảng bài phía trước cũng rất có văn hóa.

Hiệu trưởng vẫy vẫy tay.

Giáo viên đi ra từ bên trong, nghi hoặc dò hỏi: “Đây là”

Hiệu trưởng mở miệng liền mang theo cảm giác về sự ưu việt: “Hai đứa nhỏ này cậu phân vào lớp nhỏ đi, phân vào lớp hai, bọn chúng đều là từ Thành Ngầm tới, trước kia không có đi học.”

Giáo viên cũng kinh ngạc nói: “Thành Ngầm tới?”

Giản Thành Hi cảm thấy có chút không thoải mái, nhưng là vẫn lễ phép mở miệng nói ∶ “Thầy giáo, hai đứa nhỏ nhà chúng tôi là chuyển trường tới, bọn chúng tuổi còn nhỏ, chỉ mới ba tuổi thôi, làm phiền thầy rồi.”

Giáo viên chần chờ nói: “Chương trình học ở đây có thể không giống với Thành Ngầm, sẽ khó hơn một chút, mong anh chuẩn bị trước tâm lý, nếu hai đứa nhỏ theo không kịp chúng tôi cũng không còn cách nào!”

Giản Thành Hi trong lòng có hơi khổ sở, thậm chí hối hận chọn trường học này, nhưng là tới cũng tới rồi, chỉ có thể thử nói: “Làm phiền thầy giáo, chúng tôi thử một buổi sáng, nếu không được tôi sẽ nghĩ cách khác.”

Giáo viên đành phải gật gật đầu.

Trước khi đưa hai đứa nhỏ đi vào, Giản Thành Hi trong lòng có hơi lo lắng, sờ sờ đầu hai đứa nói ∶ “Ngoan ngoãn nghe giảng biết không, nhớ phải hòa đồng với những bạn học khác khác, nếu có cái gì không biết thì phải nhớ kỹ, đừng miễn cưỡng……” ( truyện đăng trên app TᎽT )

Lệ Trầm cùng Lệ Toái Toái lại có vẻ còn thả lỏng hơn so với ba mình. Hai đứa nhỏ đều gật gật đầu.

Giản Thành Hi thở dài nhìn hai đứa con đi vào, khó nén lo lắng.

Theo thời gian từng chút trôi đi, tuy rằng biết trong lớp đều là trẻ nhỏ, nhưng là nghĩ đến sự chênh lệch về giáo dục ở Thiên Không Thành, không thể không lo lắng đứa nhỏ nhà mình có thể gặp khó khăn hay không .

Hiệu trưởng thấy giờ học thử buổi sáng sắp hết rồi, nội tâm có chút đắc ý nói: “Cậu Giản cậu cũng đừng lo lắng, kỳ thật loại chuyện này cũng là bình thường, cùng ta cùng nhau đi qua đi, đứa nhỏ nhà cậu tuy rằng so ra kém những học sinh khác, nhưng là tiến độ của chúng cũng có thể thông qua nỗ lực để đền bù, giáo viên chúng tôi đều sẽ đối xử bình đẳng với mỗi một học sinh……”

Hai người đi về tới hành lang lớp học.

Qua cửa sổ, lại chỉ thấy thầy giáo đang bày ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.

Hiệu trưởng gọi cô giáo ra nói: “Thầy làm sao vậy, lớp học hôm nay thế nào?”

Giản Thành Hi cũng lập tức lo lắng nói “Thầy giáo, hai đứa nhỏ nhà tôi thế nào, chúng có không quen hay không?”

Giáo viên giống như đang hoài nghi nhân sinh, nhìn về phía Giản Thành Hi nói: “Hai đứa nhỏ nhà anh trước kia thật sự là học ở Thành Ngầm sao? Chưa từng học ở nơi nào khác sao?”

Giản Thành Hi nghi hoặc nói: “Đúng vậy, có chuyện gì vậy?”

“Con gái anh học lớp sinh vật, tôi dạy cách phối chế thuốc để chữa khỏi cho con thỏ đang bị tinh thần lực cuồng bạo, con gái anh thì tốt rồi, những đứa nhỏ khác còn chưa làm xong, con bé không biết là bằng cách nào tự phối chế ra thuốc, trực tiếp dùng một bát thuốc độc khiến con thỏ hôn mê luôn!”

Giản Thành Hi “…… Con bé chỉ là muốn giúp đỡ mà thôi.”

Thầy giáo mặt mày xanh mét.

Giản Thành Hi lập tức nói sang chuyện khác nói: “Vậy còn Tiểu Trầm thì sao, đứa nhỏ này tính tình trầm, hẳn là rất nghe lời.”

Không nói cái này còn đỡ, vừa nói thầy giáo đã đen mặt: “Trong lớp học lý luận máy móc, giáo viên phát cho mỗi học sinh một mô hình để chúng làm quen, những đứa nhỏ khác còn đang thi đấu với nhau xem ai có thể nhận biết nhiều linh kiện hơn, cô giáo còn đang khen chúng thông minh, thằng bé lại trực tiếp phá mô hình cơ giáp rồi lắp lại trước mặt cả lớp!”

“Đã vậy thì thôi đi, thằng bé còn nhìn qua lớp trưởng bên cạnh còn chưa đụng tới hộp cơ giáp, nói hai chữ thật ngốc.” Thầy giáo tình cảm quần chúng trào dâng nói tiếp: “Kết quả trực tiếp khiến lớp trưởng tức khóc, những học sinh khác không đua xong cũng khóc, đến bây giờ vẫn chưa dỗ được đây!!”

Giản Thành Hi “……”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play