“ Lâu rồi không gặp, tôi cũng không ngờ lần này lại hợp tác với em đấy.”
Hoắc Trương chủ động nói chuyện với Uyển Chi, bây giờ vấn đề chung duy nhất giữa họ chính là công việc, Hoắc Trương cũng chỉ biết dựa vào đây mà nói.
“ Ừm, cảm ơn anh đã chọn công ty của chúng tôi.”
Uyển Chi nhàn nhạt trả lời, cô đương nhiên không muốn dính líu quá nhiều đến Hoắc Trương, ở đây còn có bạn gái của anh, cô không muốn phiền phức.
Nhưng là một đối tác làm ăn, cô không thể không trả lời, như thế thì không phải phép.
“ Vậy tôi có thể mời em một ly rượu như lời cảm ơn về lần hợp tác này không.”
Hoắc Trương đưa ly rượu của mình ra trước mặt Uyển Chi, cô cũng không từ chối, uống cạn ly rượu, thứ chất lỏng sóng sánh chui xuống cổ họng cô.
“ Ngại quá đến giờ tôi phải về với chồng tôi rồi.”
Uyển Chi nhìn vào đồng hồ sau đó giả vờ nói, đây cũng chỉ là lí do để cô tránh mặt Hoắc Trương mà thôi, anh vẫn luôn nghĩ rằng cô và Thiên Vĩ đã quay lại với nhau, vậy thì cứ tiếp tục để anh hiểu lầm đi.
“ Lúc nãy thì giới thiệu là bạn gái của tôi, bây giờ lại bảo là về với chồng, xung quanh em đúng là nhiều người đàn ông thật đấy.”
Hoắc Trương bắt lấy tay cô, ánh mắt thâm trầm nói, cô xem anh là gì chứ, lợi dụng xong liền vứt bỏ sao, bây giờ còn nhắc chồng ở đây, rõ ràng là không hề có nhẫn cưới, cô lừa anh sao.
“ Cảm ơn ngài đã quá khen.”
Uyển Chi hất tay anh ra, cô đứng dậy rời khỏi buổi tiệc, từ góc độ này anh có thể nhìn thấy tấm lưng trần gợi cảm của Uyển Chi, tự nhiên anh lại nhớ về đêm đó.
Hoắc Trương đứng dậy muốn đuổi theo cô, hôm nay cô uống nhiều như vậy, lái xe không hề an toàn chút nào.
“ Anh đi đâu vậy? Buổi tiệc còn chưa kết thúc mà.”
Vĩ Nhiên nhìn thấy anh trai muốn trốn khỏi đây liền bắt lại, cô khó chịu nói.
“ Alex sẽ lo liệu phần sau.”
Nói xong Hoắc Trương rời đi, ra đến nhà xe, anh thấy chiếc xe của Uyển Chi vừa lăn bánh rời đi.
Đúng là lúc này Uyển Chi đã ngà ngà say nhưng vẫn không đến nổi nào, cô vẫn có thể tự lái xe về nhà, Tiểu Đồng còn đang ở nhà chờ cô ru ngủ, cô nhất định phải về sớm.Hoắc Trương lái xe theo phía sau để đảm bảo cô không gặp vấn đề gì, hôm nay tâm trạng anh khá tốt, không ngờ bản thân có thể gặp lại cô trong tình huống này, còn có thể nói chuyện với cô, tuy cô có vẻ không thích nhưng không sao, mưa dầm thấm lâu, anh cũng có thể lấy lí do công việc để nói chuyện tiếp tục với cô.
Đã năm năm rồi nhưng Thiên Vĩ và Uyển Chi vẫn chưa kết hôn có thể suy ra mối quan hệ của bọn họ thật sự không tốt đến thế xem ra anh còn cơ hội.
Khi đi đến một đoạn đường vắng xe đi lại, Uyển Chi đột nhiên dừng xe, Hoắc Trương cũng ngừng lại cách đó không xa, xem thử cô muốn làm gì.
Uyển Chi bước xuống xe tìm một bãi cỏ nôn mửa rất nhiều, do lúc đi cô vẫn chưa ăn gì hết, đến nơi chỉ uống rượu cộng thêm nãy giờ đi xe làm cô chóng mặt, kết quả là sinh ra bãi nôn này.
Hoắc Trương thấy tình cảnh như vậy liền mang theo chai nước được chuẩn bị sẵn trong xe, mang đến cho cô.
Hoắc Trương vuốt vuốt tấm lưng, giúp cô nôn sạch những thứ cần nôn, sau đó đưa cô chai nước, cả quá trình đó Uyển Chi tuy không thích nhưng cũng không bài xích, hiện tại cô rất mệt, không có thời gian mà đôi co với anh.
“ Để tôi đưa em về.”
Vừa nói Hoắc Trương vừa kéo Uyển Chi về xe mình, nhìn cô của lúc này, sao anh dám để cô về một mình được chứ.
“ Buông ra.”
Uyển Chi vùng vẫy, cô không muốn tiếp xúc với anh, càng không muốn cùng anh về nhà.
Hoắc Trương mặc kệ sự vùng vẫy của Uyển Chi, đặt cô vào trong xe, anh thắt dây an toàn cho cô sau đó bản thân ngồi lại ghế lái, chiếc xe nhanh chóng lăn bánh rời đi.
“ Anh điên hả, còn xe của tôi.”
Uyển Chi khó chịu nhìn Hoắc Trương, anh dám để mặc chiếc xe cô ở giữa đường vậy sao, lỡ như có ai đó lấy mất thì sao?
“ Tôi sẽ nhờ người mang về nhà cho em.”
Hoắc Trương bình thản lái xe, anh có thể hửi được mùi thơm nhàn nhạt của cô, rất dễ chịu, sao cô lại mê người vậy chứ?
“ Anh dừng xe lại, tôi có thể tự về không cần làm phiền đến Hoắc tổng.”
Uyển Chi đương nhiên không hề thích việc được Hoắc Trương đưa về, cô không muốn có dính dáng gì đến anh cả.
Nhưng người đàn ông nào đó thì hoàn toàn khác, phải nói là anh đang rất tận tưởng khoảnh khắc này, chốc chốc lại nhìn sang cô gái bên cạnh đang xù lông nhím rất đáng yêu.
“ Nhìn gì hả?”“ Không có gì, em đang ở trên xe của tôi nên hãy ngoan ngoãn, nếu không tôi không đảm bảo sẽ đưa em về nhà đâu.”
Hoắc Trương lưu manh đe dọa Uyển Chi, cô đúng là thay đổi rất nhiều, không còn là cô gái dịu dàng nữa.
MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT