Hành tinh Atlantis rất giống Trái Đất, hành tinh mẹ của loài người, đều có đại dương rộng lớn bao quanh vài đại lục. Hành tinh này mang đến sự an ủi và an bình cho tâm hồn của loài người khi mới rời khỏi hành tinh mẹ mà hành tinh khác đều không thể cho. Hiện tại, tất cả các công trình trên hành tinh Atlantis đều được pháp luật Liên minh bảo hộ, không được tự ý dỡ bỏ.
Bởi vậy, căn cứ bí mật của đám người Lục Hằng vẫn như nhiều năm trước, lẳng lặng đứng sừng sững bên bờ biển. Nghe tiếng sóng biển vỗ vào vách đá, Lục Hằng chậm rãi đi dọc theo cầu thang xoắn ốc thật dài. Đi thẳng đến cửa sắt ra sân thượng ở đỉnh chóp đã rỉ sét, lúc đẩy ra phát ra âm thanh chói tai. Dù vậy, bóng lưng xuất hiện trước mắt Lục Hằng kia cũng không quay đầu lại.
Lục Hằng đi qua, ngồi xuống bên cạnh Hewitt.
Hewitt ném bừa áo khoác sang một bên. Trên người anh chỉ mặc đồ tập luyện màu đen, lộ ra cơ bắp rắn chắc như một con báo đen mạnh mẽ, có điều hiện tại con mèo lớn này có vẻ uể oải suy sụp. Gió biển nóng ẩm thổi loạn mái tóc đỏ hơi cuộn của Hewitt, anh cũng lười để ý, trầm mặc nhìn nơi xa.
Hewitt cảm thấy trên mặt đột nhiên lạnh buốt, anh nghiêng mặt sang, thấy ngón tay thon dài của Lục Hằng đang cầm một bình rượu quen thuộc. Đó là loại rượu thuở thiếu thời bọn họ thường xuyên uống. Hewitt nhận bình rượu, hai người vẫn không nói gì, chỉ yên lặng uống rượu, thẳng đến khi bình rượu thấy đáy.
“Đám khốn kiếp ở quân bộ kia!” Hewitt ngửa đầu uống ngụm rượu cuối cùng, sau đó mở miệng.
Lục Hằng hơi nghiêng mặt qua nhìn anh, không lên tiếng.
“Không hề có viện binh, một mình Phong Lôi chấp hành nhiệm vụ ám sát Nữ vương. Ha...” Hewitt trào phúng cười: “Trong mắt họ, cái gì cũng không sánh bằng vị trí kia. Cơ hội tốt như vậy lại bị bọn họ làm con cờ để đấu tranh!”
“Cho nên?” Lục Hằng hỏi.
Hewitt ngây ngẩn cả người.
Lục Hằng nhếch môi, biểu cảm như cười như không: “Cho nên cậu không có lòng tin sao?”
“Sao có thể! Dù chỉ có Phong Lôi, nhiệm vụ này cũng không có vấn đề gì!” Đó cũng không phải cuồng vọng tự đại, mặc dù vì cồn mà đầu óc của Hewitt hơi mơ màng nhưng anh vẫn biết rõ thực lực của Phong Lôi. Không có những quân đoàn còn lại chi viện, nhiều lắm thì nhiệm vụ khó khăn hơn một chút thôi.
“Vậy vì sao cậu lại sa sút như vậy? Con đường chúng ta đi vốn cũng không cần người khác hiểu, chỉ cần không quên ước muốn ban đầu là đủ rồi.”
Hewitt nhìn Lục Hằng, bên trong đôi mắt từ trước đến nay không hề bận tâm gì của cậu, hiện tại óng ánh nhưng sao trời. Hewitt bị ánh sáng rực rỡ kia hấp dẫn, mọi thứ xung quanh như đều không còn tồn tại, ngay cả tiếng sóng biển vẫn luôn không ngừng ồn ào náo động thể hiện sự tồn tại của mình cũng biến mất không thấy gì nữa. Hewitt chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập của mình, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp kia của Lục Hằng. Anh chậm rãi lại gần, muốn chạm vào tia sáng kia. Khoảng cách càng ngày càng gần, anh không khỏi nín thở, ngay khi sắp đụng phải lại bị thứ gì ngăn cản.
Trong khoảnh khắc ấy, Hewitt muốn phá tan thứ muốn ngăn cản mình. Nhưng chút lý trí còn sót lại làm anh lấy lại tinh thần, sau đó Hewitt nhìn thấy Lục Hằng dùng tay chống lấy trán mình, trên mặt đầy ghét bỏ không che giấu chút nào.
Bầu không khí quỷ dị yên ắng chỉ diễn ra chốc lát, Lục Hằng lại khôi phục khuôn mặt bình thường: “Cậu muốn làm gì?”
Mặt Hewitt lập tức đỏ bừng: “Cậu, trên mặt cậu có lá cây...” ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )
Ánh mắt của Lục Hằng làm Hewitt cảm thấy mình là thằng ngu. Quả nhiên, lời kế tiếp làm Hewitt suýt đào hố chôn mình.
Lục Hằng nói: “Trong bán kính một cây số quanh đây không có thảm thực vật.”
Bóng đêm càng dày đặc, bầu trời sao trong màn đêm càng thêm chói lọi yêu kiều. Gió biển nóng ẩm nhẹ nhàng thổi qua, Lục Hằng cong chân trái lên, tay phải chống xuống mặt đất, bày ra một tư thế buông lỏng hiếm có, lẳng lặng nhìn sóng biển dưới màn đêm. Đột nhiên, cậu cảm thấy đùi phải mình trầm xuống. Lục Hằng cúi đầu, thấy Hewitt đang nằm trên đùi mình.
“...” - Euphoria t y t
Có lẽ khi Lục Hằng không cảm xúc nhìn chằm chằm người khác quá có lực sát thương, Hewitt nghiêng người sang, ôm lấy eo cậu: “Rượu có tác dụng chậm rất mạnh, tớ hơi say, để tớ nghỉ ngơi một lát.”
Lục Hằng sửng sốt, quyết định không thèm so đo với một con ma men, dù là thật hay giả, anh nói say thì là say đi.
Hewitt ôm vòng eo gầy của Lục Hằng, ở góc độ cậu không nhìn thấy khơi nhếch miệng, cảm thấy lỗ tai mình lại bắt đầu nóng lên.
“Nói đi, cụ thể là chuyện gì đã xảy ra?” Hai vệ tinh của hành tinh Atlantis đã đi được một nửa trên không trung, hô hấp của Hewitt rất bình ổn, nhưng Lục Hằng biết anh đã tỉnh.
“Báo cáo phân tích của Viện nghiên cứu hàng đầu đã được đưa ra, Nữ vương đang tiến hóa. Thời gian báo cáo là bảy ngày trước, ròng rã năm ngày, phía quân bộ thảo luận ra nghị quyết nhảm nhí chính là Phong Lôi chấp hành nhiệm vụ ám sát Nữ vương, không có viện binh.” Hewitt châm chọc cười: “Cũng không thể nói không có viện binh, đài truyền hình tinh tế cũng muốn tiếp viện chúng ta hai mươi chiếc máy phát sóng trực tiếp hoàn toàn tự động đấy!”
“Trực tiếp?”
“Không biết thằng ngu nào nói ra, nói nhiệm vụ lần này ảnh hưởng rất lớn, vì tôn trọng toàn thể công dân có quyền được biết, toàn bộ quá trình chấp hành nhiệm vụ đều phải trực tiếp.” Hewitt lại bực bội gãi đầu: “Càng ngu hơn chính là lãnh đạo quân bộ lại bỏ phiếu thông qua.”
Sau khi biết được tin tức này, Hewitt lập tức liên lạc với lãnh đạo quân bộ, nhưng mọi chuyện vẫn không thay đổi. Nữ vương tiến hóa là cơ hội ngàn năm có một, dù có bao nhiêu nguy hiểm, Hewitt và Phong Lôi cũng sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy. Có lẽ đám lãnh đạo quân bộ kia đã đoán chắc điểm này mới nhất định không chịu cho một chút tiếp viện nào. Về việc phát sóng trực tiếp, quân bộ giải thích chẳng biết tại sao tin tức Nữ vương tiến hóa bị tiết lộ, huyên náo xôn xao khắp Tinh Võng, do áp lực dư luận mà không thể không phát sóng trực tiếp.
Dụng ý của những lãnh đạo quân bộ kia kỳ thật rất rõ ràng. Không có tiếp viện, Hewitt chỉ có thể chọn cho thành viên tinh nhuệ của Phong Lôi sử dụng thuốc số 1, xuyên qua động Zerg để chấp hành nhiệm vụ. Có thể đoán được hậu quả khi sử dụng thuốc số 1, dù có thành công hay không, người chấp hành nhiệm vụ đều chỉ có một con đường chết.
Như vậy dù là vì nhiệm vụ, tất nhiên nội bộ Phong Lôi sẽ sinh có mâu thuẫn, danh vọng của Hewitt cũng sẽ giảm xuống. Về sau lại nghĩ cách chia nhỏ rồi nuốt Phong Lôi, thu lực chiến đấu mạnh mẽ này về cho mình dùng.
“Sự an toàn của mấy ngàn hành tinh biên giới lại không bằng đấu tranh quyền lợi của bọn họ. Nhưng nhìn bằng góc độ khác, đây cũng là sự khẳng định đối với lực chiến đấu của chúng ta?” Hewitt lại rất biết an ủi bản thân.
“Đây chính là hậu quả của việc ban đầu ở trường quân đội cậu không học tốt [Khái quát lịch sử nhân loại].” Lục Hằng nói ra một câu nghe không liên quan gì.
Nhưng Hewitt hiểu ý của cậu rất nhanh: “Đúng vậy, nếu tập trung học tốt môn này với cậu, có lẽ tớ sẽ không chủ nghĩa lý tưởng như thế.”
Đấu tranh quyền lợi đã xuyên suốt mọi ngóc ngách trong quá trình phát triển của nền văn minh nhân loại. Dù là hòa bình hay chiến tranh, lục đục với nhau vì lợi ích của bản thân vĩnh viễn không thay đổi.
“Nhưng nếu cậu không có một trái tim thuần khiết như vậy, Phong Lôi cũng sẽ không trở thành lý tưởng của tất cả những quân nhân ưu tú.”
Hewitt nhìn Lục Hằng đang được ánh sao chiếu rọi. Có lẽ là do uống rượu, mặt cậu hơi ửng đỏ, theo giọng nói dịu dàng trầm thấp của cậu, ngay cả làn gió xung quanh đều trở nên dịu dàng, khoảnh khắc này tâm tư hỗn loạn của Hewitt trở nên yên tĩnh.
Trên bầu trờ bến cảng cách đó không xa đột nhiên xuất hiện một màn chiếu rất lớn, bắt đầu chiếu một bộ phim cũ [Rời khỏi Trái Đất]. Trái Đất từng là hành tinh mẹ của tất cả nhân loại, sau khi bị Zerg phát hiện, khoa học kỹ thuật lúc ấy còn lạc hậu, con người đối mặt với đại quân Zerg không hề có sức chống cự. Con người bị ép từ bỏ ngôi nhà của mình, trong quá trình chạy trốn, con người đã tiến hóa. Lúc ấy một tiểu đội người tiến hóa ngẫu nhiên phát hiện Nữ vương đang tiến hóa, bọn họ bất chấp tất cả, lấy mạng sống đánh đổi để ám sát Nữ vương, việc này đổi được hai trăm năm giành lấy cuộc sống mới cho loài người.
“Hả? Bộ phim công chiếu hàng tuần tại bến cảng này vẫn đang chiếu. Lần cuối cùng chúng ta cùng xem bộ phim này là hai mươi năm trước.” Hewitt lộ vẻ hoài niệm.
Lục Hằng không nói tiếp, chỉ lẳng lặng thưởng thức bộ sử thi hoành tráng kia. Hewitt nhìn sườn mặt chăm chú của cậu, cũng thả lỏng tâm trạng, đắm chìm vào nội dung phim. Một chi tiết trong phim bỗng nhiên mang đến cho Hewitt một linh cảm.
“Rainer, tớ có một ý nghĩ lớn mật. Trong giai đoạn tiến hóa cuối cùng, sức khống chế đối với lưới tinh thần lực của Nữ vương là yếu nhất.” Hewitt càng nói càng cảm thấy kế hoạch khả thi.
Lục Hằng gật đầu ra hiệu cho anh tiếp tục.
“Chúng ta có thể giả làm Nữ vương dao động tinh thần, ra lệnh cho tất cả Zerg cận vệ rời khỏi sào huyệt ra ngoài thăm dò, sau đó tranh thủ chui vào ám sát Nữ vương.”
“Kế hoạch này có thể thực hiện.” Lục Hằng lập tức mở quang não, bắt đầu mô phỏng thôi diễn quá trình chấp hành nhiệm vụ.
Hewitt yên tĩnh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lục Hằng. Giữa bọn họ, từ trước đến nay đều là anh đưa ra một suy nghĩ, việc chấp hành cụ thể chi tiết đều là Lục Hằng cân nhắc. Chỉ cần có Lục Hằng, dù suy nghĩ có điên rồ như thế nào cũng có thể áp dụng thành công.
“Theo suy nghĩ của cậu, sau khi tính toán, để ám sát Nữ vương và thành công rút lui, số người ít nhất để chấp hành nhiệm vụ có thể giảm đến hai người.” Một lát sau, Lục Hằng ngẩng đầu, giơ hai ngón tay thon dài với Hewitt.
Hewitt kích động bắt lấy bàn tay đang duỗi ra của Lục Hằng: “Quả nhiên, chỉ cần có cậu thì không có chuyện gì là không thể!”
Kế hoạch của Lục Hằng là cậu và Hewitt lần nữa xuyên qua động Zerg, sau khi mô phỏng dao động tinh thần của Zerg cận vệ thì tới gần sào huyệt của Nữ vương. Chờ nó đến giai đoạn tiến hóa cuối cùng, sự khống chế với lưới tinh thần lực của nó yếu nhất, sau đó cậu mô phỏng dao động tinh thần của Nữ vương để khống chế tất cả Zerg cận vệ rời khỏi sào huyệt, Hewitt thì phụ trách tiến vào sào huyệt ám sát Nữ vương.
Một khi Nữ vương bị giết, tất nhiên Zerg cận vệ sẽ nhận ra gì đó, bởi vậy nhất định phải có một người không ngừng mô phỏng dao động tinh thần của Nữ vương, để người tiến vào sào huyệt có thể thuận lợi rút lui. Mà nhiệm vụ của những thành viên Phong Lôi khác chính là canh giữ một chỗ khác của động Zerg, phòng ngừa Zerg cận vệ bị khống chế rời khỏi sào huyệt thông qua động Zerg tiến vào lĩnh vực Liên minh Nhân loại. Dù sao thì phía này của động Zerg cách mấy hành tinh có cư dân không xa, nếu để Zerg cận vệ tiến vào, hậu quả khó có thể lường được.
Kế hoạch ám sát Nữ vương đã định.