Sau khi hai người trở về phi thuyền, họ đã nhận được thông tin từ bộ phận y tế báo cáo rằng Carlo đã hoàn toàn khỏi hẳn. Lần này chẳng cần Lục Hằng nói gì thì Hewitt đã chủ động gọi Carlo đến phòng làm việc của anh để nói chuyện. Lục Hằng vốn chẳng muốn tham gia vào cái sạp hàng lộn xộn này nữa, cậu và Hewitt đã đạt được thỏa thuận nhất trí về chuyện xử lý Carlo. Từ trước đến giờ Hewitt luôn là một người đã nói thì sẽ làm, Lục Hằng tin tưởng anh có thể xử lý tốt.

Nhưng mà dù cho có nói thế nào thì Hewitt cũng kiên quyết muốn kéo Lục Hằng ở lại chờ Carlo tới với mình. Cậu hỏi nguyên nhân, Hewitt mất tự nhiên sờ sờ mũi: “Tớ luôn cảm thấy thái độ đối xử của Carlo với tớ hơi kỳ lạ, ban đầu tớ cứ tưởng rằng tính cách cậu ta vốn như vậy. Sau khi phát hiện ra cậu ta là Omega, tớ mới cảm nhận được chút gì đó không đúng. Tớ cũng không thể nói rõ ràng được nhưng dù sao thì tớ vẫn nghĩ tốt hơn hết mình không nên ở một mình cùng với cậu ta nữa.”

Còn vấn đề đề nghị Carlo cắt tuyến thể để tiếp tục tham gia quân ngũ, lòng Lục Hằng vốn còn hơi do dự. Sau đó cậu nhớ tới thời còn niên thiếu, Hewitt đã từng nói, sau này anh muốn tìm một người bạn đời có cùng chí hướng, có phải Omega hay không cũng không quan trọng. Nếu Carlo có thể ở lại trong quân đội thì biết đâu sau khi cậu rời đi, tình cảm của hai vận mệnh chi tử sẽ có thể thuận lợi hơn, Lục Hằng nghĩ như vậy. Tuy rằng bé trợ lý không ngừng cam đoan thế nhưng những tình huống xảy ra liên tiếp không ngừng bên phía Hewitt khiến Lục Hằng cảm thấy không yên lòng.

Cậu cứ luôn tự hỏi bản thân mình, cuối cùng để phòng ngừa bất kỳ tình huống ngoài ý muốn nào xuất hiện, Lục Hằng vẫn đồng ý ở lại với Hewitt, cùng nói chuyện với Carlo.

Carlo vừa mới hoàn thành lần kiểm tra lại tại bộ phận y tế xong thì đã nhận được tin nhắn từ Hewitt. Cậu ta không còn chút ký ức gì đối với lần bị thương này. Carlo chỉ nhớ mình đã nương tựa vào một nỗi kích động, xuyên qua động Zerg tới tìm Hewitt. Chờ tới khi cậu ta tỉnh dậy, cậu ta đã trở lại Phong Lôi rồi. Theo lời quân y chăm sóc cậu ta kể lại, sĩ quan chỉ huy đã đưa cậu ta tới đây.

Bước trên cây cầu trong phi thuyền dẫn đến văn phòng của Hewitt, lòng Carlo hơi lo sợ bất an. Lúc trước sau khi nghe tin tức Hewitt đã mất liên lạc, lòng của cậu ta nóng như lửa đốt, cuối cùng liều lĩnh sử dụng thuốc số một rồi đi tìm anh. Khi đó Carlo nghĩ rằng độ phù hợp tinh thần lực của cậu ta và Hewitt cực cao, chắc chắn cậu ta có thể giúp đỡ được cho anh. Nhưng tình huống sau đó lại đã phát triển ra xa khỏi tưởng tượng của Carlo, tác dụng phụ của thuốc số 1 quá lớn, cậu ta vừa mới xuyên qua động Zerg thì tinh thần lực đã hỗn loạn và mất đi ý thức.

Đừng quá lo lắng, ý định ban đầu của mình là ý tốt, Hewitt sẽ không trách mắng mình đâu, Carlo tự động viên mình như vậy. Không biết tại sao, cậu ta đột nhiên nhớ tới lần đầu tiên mình gặp gỡ Hewitt.

Đó là một ngày cậu ta cảm thấy vô cùng uể oải, cậu ta đã nỗ lực nhiều như vậy, thậm chí còn không tiếc thân mình sử dụng thuốc cấm để thay đổi thể chất nhưng cuối cùng vẫn bị Phong Lôi từ chối. Ngay lúc cậu ta bị đả kích nặng nề chuẩn bị rời khỏi Phong Lôi thì giám khảo phỏng vấn lại thông báo yêu cầu cậu ta tới văn phòng của Hewitt.

Hôm đó khi Carlo đẩy cửa văn phòng với tâm trạng vô cùng lo lắng thì thứ đập vào mí mắt của cậu ta đầu tiên lại là một sắc đẹp rực rỡ nhất cậu ta đã từng gặp. Cho đến tận bây giờ Carlo vẫn còn nhớ rõ người đàn ông xán lạn như ánh nắng mặt trời, cởi mở tươi cười với cậu ta, sau đó lên tiếng hỏi: “Cậu là con trai của Trung sĩ Meg?”

Carlo ngơ ngác gật đầu, cậu ta trông thấy Hewitt phấn khởi đi tới, ra sức vỗ vỗ xuống vai của cậu ta, nói: “Sau này tôi sẽ che chở cho cậu.”

Hewitt là người đàn ông đã nói được thì sẽ làm được, anh không quan tâm đến sự phản đối mạnh mẽ của Phó sĩ quan Rainer, phá vỡ quy tắc để cậu ta vào trong Phong Lôi. Sau đó anh còn tự mình dạy võ thuật, thao tác điều khiển cơ giáp và các kỹ xảo chiến đấu, tay nắm tay hướng dẫn cậu ta nhanh chóng hòa nhập với Phong Lôi.

Nghĩ tới đây, cảm xúc của Carlo dần bình tĩnh lại.

“Hewitt luôn đối xử đặc biệt với mình, anh ấy luôn chăm lo cho mình như vậy, sao mình lại phải sợ hãi chứ?” Carlo tự nhủ với lòng, sau đó đẩy cánh cửa ra.

Ở trong văn phòng, ngoại trừ Hewitt còn có thêm một người thanh niên thân hình cao thẳng. Người thanh niên này đang nhíu mày, ánh mắt sắc bén lúc bình thường giấu sau kính mắt, nét mặt vẫn là nét mặt nghiêm khắc khiến cho lòng Carlo sinh ra nỗi sợ hãi như mọi khi. Carlo luôn rất sợ hãi Lục Hằng, cậu ta cảm thấy phó sĩ quan một mực nhắm vào mình, có lẽ bởi vì cách đối đãi tử tế của Hewitt đối với cậu ta.

“Ngồi đi.” Hewitt gật đầu với Carlo.

Carlo ngồi xuống ghế sô pha đối diện Hewitt, nở nụ cười rụt rè.

Hewitt không dịu dàng nhẹ nhàng giống như thường lệ, nét mặt của anh rất nghiêm túc: “Carlo, cậu không muốn ở lại Phong Lôi nữa, có phải không?” ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Cơ thể của Carlo vô thức nghiêng về phía trước, bàn tay đặt trên đầu gối siết thành nắm đấm: “Phong Lôi vẫn luôn là lý tưởng của tôi.”

Lúc này Hewitt mới hài lòng hơn chút, khẽ gật đầu: “Omega không được phép gia nhập quân đội, nhưng đối với những Omega có năng lực và ý chí mãnh liệt muốn gia nhập quân đội như cậu thì vẫn có những điều khoản ngoại lệ...”

“Chỉ cần được ở lại Phong Lôi, tiếp tục thực hiện lý tưởng, tiếp tục chiến đấu với Zerg thì tôi có thể đồng ý làm bất cứ chuyện gì!” Carlo kích động thốt lên.

“Cậu biết Tướng quân Dylan Shaw chứ?”

Trong toàn bộ Liên minh này, bất cứ người nào cũng đã từng nghe về huyền thoại và những chiến công của Tướng quân Dylan Shaw. Carlo không ngốc, cậu ta lập tức hiểu được ý tứ của Hewitt: “Anh... ý anh là muốn tôi cắt bỏ tuyến thể?”

Trông thấy Hewitt gật đầu, Carlo cảm thấy mình như chìm vào trong biển sâu vạn mét, hít thở không thông. Cậu ta không biết tại sao bản thân mình lại buồn thương đến vậy, lý trí nói cho cậu ta biết đây quả thật là biện pháp tốt nhất, nhưng về mặt tình cảm thì cậu ta lại không thể nào chấp nhận được, nhất là khi người đề nghị cậu ta cắt bỏ tuyến thể còn là Hewitt.

“Không được.” Carlo thốt lên, sau đó mới cảm thấy không ổn: “Đối với Omega, chuyện cắt bỏ tuyến thể là một chuyện tàn nhẫn cỡ nào...”

“Cắt bỏ tuyến thể chỉ khiến cho thể chất của cậu trở nên mạnh mẽ hơn thôi, đừng lo lắng, hiện giờ kỹ thuật của ca phẫu thuật này đã được hoàn thiện tốt lắm rồi.” Hewitt an ủi: “Theo thống kê chính thức, những Omega thực hiện phẫu thuật này đều bởi nguyên nhân ung thư tuyến thể, sau khi được phẫu thuật, thể chất của tất cả bọn họ đều đã tăng thêm một bậc.”ứ n g d ụ n g t y t

“Không, anh không thể tàn nhẫn như vậy.” Hốc mắt của Carlo đã dần dần chuyển sang màu đỏ, cậu ta bối rối đến độ chưa kịp chọn lời đã vội nói ra: “Hewitt, anh đã từng nói anh sẽ che chở cho tôi, rõ ràng anh vẫn luôn đối xử đặc biệt với tôi như thế, tại sao anh lại làm vậy?”

“Carlo, tôi nhớ ngay từ đầu tôi đã từng nói với cậu. Bởi vì trung sĩ Meg là vị tiền bối tôi vô cùng kính trọng, hơn nữa còn đã từng cứu mạng tôi cho nên tôi sẽ cố gắng thay thế ba cậu chăm lo cho cậu trong phạm vi năng lực của mình...” Hewitt tạm dừng một chút: "Nhưng chuyện này cũng không có nghĩa tôi sẽ đặt cược cả Phong Lôi vào trong một tình huống nguy hiểm chỉ vì nguyện vọng của một mình cậu, cậu có hiểu không?”

Lời nói của Hewitt rất sâu sắc, nhưng dường như Carlo nghe không hiểu bất cứ một câu nào, cậu ta chỉ liên tục lắc đầu nói: “Tại sao? Tại sao anh lại làm như thế với tôi?”

“Nếu như cậu không muốn cắt bỏ tuyến thể.” Lục Hằng khó xem tiếp trò hề này: “Cậu có thể lựa chọn xuất ngũ.”

Vừa nhìn thấy Lục Hằng mở miệng, cảm xúc của Carlo đột nhiên trở nên vô cùng kích động: “Tôi sẽ không cắt bỏ tuyến thể, cũng sẽ không rời khỏi Phong Lôi. Tại sao anh lại cứ muốn nhằm vào tôi như thế, mặc dù tôi chỉ là một Omega nhưng tôi cũng có quyền lợi được thực hiện lý tưởng! Anh ghen tị với tôi, tôi biết, anh vẫn luôn ghen tị vì Hewitt đối xử tốt với tôi!”

Lục Hằng cảm thấy huyệt thái dương của mình hơi đau đớn, Carlo đúng là khắc tinh của cậu. Mỗi lần gặp Carlo, sự tự chủ của cậu luôn sụp đổ trong nháy mắt. Loại người vĩnh viễn đắm chìm trong thế giới của mình, không hiểu lời người khác này không phải đã chạy nhầm trường quay rồi đấy chứ? Lục Hằng cảm thấy người như Carlo thích hợp xuất hiện trong mấy bộ phim ngôn tình thần tượng yêu đương não tàn đang thịnh hành hơn.

“Binh nhì Carlo Meg!” Hewitt đột ngột lên tiếng, giọng điệu cực kỳ nghiêm khắc: “Chú ý lời nói của cậu. Hãy xin lỗi cấp trên của cậu, ngay bây giờ.”

Carlo tủi thân cắn môi, bướng bỉnh không chịu mở miệng.

Lục Hằng hít sâu một hơi, xua xua tay: “Chúng ta vẫn nên tiếp tục bàn chuyện chính đi. Carlo, chuyện Omega không được tham gia vào trong quân đội là quy định của pháp luật. Tuy rằng cậu đã sử dụng thuốc biến đổi thể chất nhưng loại thuốc này không đáng tin cậy một trăm phần trăm, biến cố xảy ra trong nhiệm vụ lần trước đã đủ chứng minh điểm ấy...”

“Chúng ta nhất định phải chịu trách nhiệm với tất cả binh sĩ.” Hewitt tiếp lời Lục Hằng: “Thể chất của cậu là một tai họa ngầm, lúc nào cũng có khả năng khiến cho Phong Lôi tan xương nát thịt.”

Carlo nghĩ đến chuyện gì đó, cậu ta bình tĩnh lại: “Sĩ quan chỉ huy, Phó sĩ quan, bây giờ tôi là một Beta, tôi gia nhập quân đội không phải hành vi vi phạm pháp luật, các anh không có quyền yêu cầu tôi xuất ngũ.”

Carlo sử dụng thuốc cấm để thay đổi thể chất, bây giờ thật sự là một Beta hàng thật giá thật, không có bất cứ phương pháp nào có thể phát hiện ra thể chất đã thay đổi của cậu ta. Hewitt và Lục Hằng tận mắt trông thấy cậu ta phát tình cũng không thể đưa ra chứng cứ xác thực. Chỉ cần Carlo là một Beta thì trong tình huống cậu ta không vi phạm pháp luật hoặc quy định của quân đội thì cậu ta hoàn toàn có thể ở lại nơi này.

Hewitt và Lục Hằng không cho phép một nhân tố gây biến cố như thế ở lại trong Phong Lôi, nhất là với tình hình nhạy cảm hiện tại. Lần đầu tiên Hewitt cảm thấy hối hận vì trước kia anh đã không quan tâm tới sự phản đối của Lục Hằng mà vẫn phá bỏ quy tắc tuyển chọn Carlo.

“Binh nhì Carlo, cậu đã vi phạm điều số bảy mươi hai trong quy định dành cho quân đội Đế quốc, không được sử dụng thuốc số 1 với lý do cá nhân. Bây giờ cậu sẽ bị tạm thời giam giữ trong phòng tạm giam, chờ sau khi báo lên đội chấp pháp rồi sẽ xử lý.” Ngược lại, Lục Hằng vẫn bình tĩnh như mọi khi, cậu vốn đã chuẩn bị sẵn phương án số hai.

Sau đó, Lục Hằng gọi hai vệ binh đi vào.

“Tôi lo lắng cho sự an toàn của anh nên mới sử dụng thuốc số 1 để đi tìm anh!” Sắc mặt Carlo tái nhợt, cậu ta giải thích với Hewitt: “Hewitt, tôi vẫn luôn đối xử với anh...”

Carlo còn muốn nói gì đó, Hewitt đã xua xua tay ý bảo vệ binh đưa cậu ta đi.

“Carlo không muốn chủ động báo cáo xuất ngũ, biện pháp này là biện pháp tốt nhất.” Lục Hằng thấy nét mặt của Hewitt hơi khó coi, vỗ vỗ vai anh an ủi.

“Dù sao như vậy cũng tốt hơn tình huống thân phận Omega của cậu ta bị phát hiện.” Hewitt mệt mỏi tựa vào ghế sô pha.

Đúng vậy, sử dụng thuốc trái với quy định cùng lắm thì bị xóa bỏ quân tịch mà thôi, còn với tội che giấu thân phận Omega gia nhập quân đội thì có khi sẽ bị kết án đến năm mươi năm tù.

Vấn đề của Carlo tạm thời được giải quyết, Nữ vương Zerg chưa bước vào giai đoạn tiến hóa cuối cùng, vì để chuẩn bị tốt cho Phong Lôi, bộ quân sự bày ra dáng vẻ sẽ không tiếp tục gây thêm phiền phức nào nữa. Đây có thể xem là một khoảng thời gian nhàn nhã nhất kể từ khi Phong Lôi thành lập.

Lục Hằng vẫn tiếp tục sống một cuộc sống nhàm chán dạo quanh ba điểm mốc, từ khoang cá nhân đến nhà ăn rồi tới phòng huấn luyện. Cho đến tận một hôm nào đó, khi cậu cảm thấy xung quanh quá mức yên tĩnh, cậu mới phát hiện ra hình như Hewitt đã lại biến mất thêm lần nữa. Thế nhưng lần này trước khi biến mất, anh đã nhớ gửi cho Lục Hằng một tin nhắn, nội dung rất đơn giản: Xử lý việc tư, đừng lo lắng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play