Lúc tỉnh lại thì đã gần trưa, tôi có chút xấu hổ, sao dạo này lại ngủ nhiều như vậy chứ? Đôi khi có cảm giác giống như chìm vào giấc ngủ, dường như sẽ không tỉnh lại nữa. A...ba ba ba... sao lại tự nguyền rủa bản thân vậy chứ? Thật là điên rồi. Chúa tể Satan của tôi, vừa rồi tôi nói bậy, ngài đừng coi là thật.
Aiya...quên đi. Dù sao cũng đã đến Hakone, Atobe đại gia cũng đã bị trừng phạt. Vậy tức là đã an tâm rồi, đi ngâm nước nóng thôi.
Tôi vừa mở cửa phòng ra, liền thấy Atobe ở ngoài cửa, tôi sợ tới mức lùi lại phía sau một bước.
"Tôi nói chứ Atobe đại gia, cậu không biết người dọa người có thể hù chết người sao? Tôi còn rất trẻ, không muốn chết sớm đâu." Tôi trừng mắt nhìn Atobe.
"Hừ, tôi vừa định gõ cửa thì cửa mở ra. Chuyện này có thể đổ lỗi cho...tôi sao? Ừm? Cô gái này sao lại kém duyên như vậy chứ. Này, Shirakaba." Atobe giơ tay sửa mớ tóc mái trên trán.
“Phốc…” Tôi cười thành tiếng.
“Cậu cười cái gì?” Atobe hơi nhíu mày khó hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT