Hoàng hôn chiếu rọi xuống mặt đất, mặt trời sắp xuống núi, nhóm đội tuyển mệt mỏi chuẩn bị kết thúc ngày đầu tiên huấn luyện cắm trại này.
Tôi đi vào sân tennis, nhìn dáng vẻ bọn họ cả người bị dơ, tôi cảm thấy hơi buồn cười. Bây giờ bọn họ không giống một đám hoàng tử một chút nào, mà giống một đám trẻ con vừa mới nghịch bùn về hơn. Giảm đi vài phần đẹp trai, lại thêm vài phần đáng yêu. Ha ha…
“Hôm nay luyện tập dừng tại đây.” Huấn luyện viên Ryuuzaki tuyên bố.
“Bốp bốp” Tôi vỗ tay, dẫn sự chú ý của bọn họ tới bên này, sau đó nói: “Mọi người đi tắm rửa trước đi, sau đó chuẩn bị ăn cơm.”
“Tốt quá, cuối cùng cũng có thể ăn cơm rồi, đói chết tôi rồi meo meo.” Kikumaru Eiji kích động nhảy dựng lên trèo ở trên người Ryoma.
Nhìn dáng vẻ mèo lớn leo lên trên người Ryoma, hắc tuyến trên mặt tôi càng ngày càng nhiều. Tôi nói này mèo lớn, anh đừng có việc gì cũng leo lên người Ryoma được không. Cứ bị anh leo lên như vậy, Ryoma muốn sớm ngày thoát khỏi 151cm chắc sẽ trở nên càng thêm khó khăn đó. (Diệp: À, chúng tôi hiểu, cậu đau lòng đúng không. Tuyết [mặt đỏ]: Xùy, mada mada dane. Diệp: Thì ra lời cửa miệng cũng sẽ lây truyền. Haiz… )
Chờ sau khi nhóm đội tuyển đều đi vào hết, tôi đứng dưới một gốc cây lớn và ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp này. Khi ánh hoàng hôn chiếu rọi xuống, vạn vật đều bị nhuộm một màu vàng. Gió nhẹ nhàng thổi bay sợi tóc tôi lên, những bông hoa nhỏ, cỏ nhỏ trên mặt đất cũng nhẹ nhàng đung đưa theo. Bầu trời chậm rãi trở nên đen, tối, đã đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play