Lời kể của Yukimura
Hôm nay tôi vốn dĩ muốn lên sân thượng ngắm bầu trời xanh, thả lỏng tâm trạng một chút. Nhưng tôi lại đang ở cửa phòng bệnh của mình “cứu” một cô gái rất thú vị. Chắc cô ấy là bệnh nhân ở đây, khi nào nhập viện nhỉ?
Cô ấy có mái tóc dài màu tím nhạt, có nhan sắc rất xinh đẹp. Nhưng cô ấy lại cúi đầu, làm người ta không nhìn thấy rõ cô ấy trông như thế nào. Chẳng lẽ là nằm viện lâu rồi? Tôi vậy mà lại cảm thấy hứng thú với một cô gái lần đầu tiên gặp mặt? À, đây chắc không xem như là “gặp mặt” đâu? Dù sao bây giờ tôi còn không biết cô ấy trông như thế nào. Chỉ thấy tay phải của cô ấy bó thạch cao, nhìn dáng vẻ chắc là bị gãy xương. Cổ chân trái của cô dùng băng vải quấn lấy, chắc cũng là bị thương. Nếu không cô ấy cũng sẽ không nhảy một chân từ trong phòng bệnh ra. Sao lại không có ai chăm sóc cô ấy nhỉ?
Lúc tôi đang phỏng đoán dáng vẻ của cô ấy, thì cô ấy đột nhiên ngã về phía trước. Tôi lập tức vọt tới trước mặt cô ấy, ôm lấy cô ấy, không để cô ấy té ngã. Biểu cảm của cô ấy rất đáng yêu, lúc ngã xuống lại còn nhắm đôi mắt lại. Ha ha… Chẳng lẽ cô ấy cho rằng nhắm mắt lại thì sẽ không bị ngã đau sao?
Tôi đợi vài giây, thấy cô ấy còn chưa định mở to mắt ra, thì không nhịn được mà hỏi cô ấy. “Em không sao chứ?”
Cô ấy chậm rãi mở mắt ra. “À… cảm ơn anh nha… Ơ? Người đẹp Yukimura?” Cô ấy vốn dĩ đang định cảm ơn tôi nhưng vừa nhìn thấy tôi thì ngây ra một lúc, sau đó nói ra một câu nói làm tôi rất khó hiểu. Cô ấy vội vàng dùng tay che miệng mình, hình như là sợ tôi nghe thấy, cô ấy thật là đáng yêu, đôi mắt cô ấy cũng đẹp đẽ giống như màu tóc của cô ấy vậy.
“… Người… Đẹp…?” Phải để cô ấy thất vọng rồi, những lời cô ấy vừa mới nói tôi đều nghe thấy rành mạch hết. Nhưng vẫn không khỏi cứng lại một chút, đây là so sánh kiểu gì vậy? Cô ấy không nhìn ra tôi là con trai sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT