Tôi đứng bên ngoài câu lạc bộ tennis và cố gắng nghĩ cách giải thích với họ vì sao tôi không đến trường trong suốt ba ngày. Bị ốm ư? Không, tôi đã khỏi cảm từ hai ngày trước. Và tất nhiên bọn họ đã biết cả rồi. Tôi chóng mặt, tất cả là lỗi của tôi, tôi đã không có mặt khi Kikumaru và những người khác gọi điện về nhà ngày hôm qua, quản gia nhà tôi cũng đã lỡ miệng nói thật. Tôi nên làm gì đây?
Tôi chán nản bước vào câu lạc bộ tennis, cố gắng rón rén bước vào trong khi họ đang luyện tập…
“Vô cớ trốn học hai ngày, phạt chạy ba mươi vòng.” Tôi chóng mặt. Đội trưởng đã đứng ngay sau lưng tôi từ bao giờ? Bây giờ có quá muộn để trốn đi không?
Tôi hốt hoảng xoay người: “Đội trưởng thân yêu à, oan uổng quá đi thôi, tôi không có cố ý muốn trốn học, thật đó. Tôi vẫn đang bị ốm. Bị ốm thì đương nhiên là cảm thấy không thoải mái, sẽ rất khó chịu. Nếu như cảm thấy khó chịu, tôi cũng không thể đi học được, không đi học thì sao mà tham gia luyện tập được cơ chứ? Đội trưởng à, anh bảo có đúng không?” Tôi chớp mắt không ngừng với Tezuka. Ngụ ý rõ ràng: Xin hãy buông tha cho tôi đi mà!
Cuối cùng, đội trưởng mặt lạnh như tiền của chúng tôi vẫn vô cảm, anh ấy vẫn quyết trừng phạt tôi vì tội đi lung tung.
“Hai ngày trước em đã khỏi bệnh rồi, hơn nữa người không khỏe sẽ không đến đại học Rikka. 40 vòng!"
“Hả? Sao anh lại biết tôi tới đại học Rikka?” Đội trưởng à, anh hóng hớt như vậy từ bao giờ thế?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play