“Bắt đầu trận thi đấu thứ tư tiếp theo. Đánh đôi thứ nhất: Phụ thuộc đại học Rikkai - Marui Bunta, Jackkaru Kuwahara VS học viên Seigaku - Oishi Syuichiro, Kikumaru Eiji.”
Trận thi đấu này, tôi không lo lắng lắm. Oishi và Eiji chính là tổ hợp cấp bạc vàng cả nước, hơn nữa bọn họ đã lĩnh ngộ được sự “đồng điệu” của đánh đôi. Tuy nói Bunta và cùng Kuwahara cũng rất giỏi, nhưng mà, đánh đôi có rất nhiều khả năng vô hạn.
“Luôn thắng đại học Rikkai…let’s go…let’s go… đại học Rikkai…”
Tôi nói này, vì sao trường học chúng tôi lại không có đội cổ động viên như vậy chứ? Thật ra cũng không cần đoàn hậu viên khổng lồ như học viện Ice Emperor, nhưng ít nhất cũng phải nghe thấy tiếng “cố lên” chứ. Haiz… Trường nổi tiếng của Tokyo. Ma, bỏ đi, dù sao không cố lên, học viện Seigaku cũng vẫn sẽ thắng. (Diệp: Xùy, cái gì gọi là không cố lên cũng sẽ thắng? Tuyết: Chẳng lẽ không phải sao? Diệp: Nó gọi là, chính là… Tuyết: Đừng nói năng dài dòng, đi sang chỗ khác đi. Diệp:… Hả… Cái gì chứ… )
“Đàn anh Momo, có thời gian suy nghĩ miên man này, còn không bằng đưa Ryoma đi “khôi phục” ký ức đi, anh nói xem có đúng không?” Tôi ngẩng đầu nhìn Momoshiro Takeshi.
“Khôi phục ký ức? Làm như thế nào?” Momoshiro Takeshi hơi khó hiểu.
“Đương nhiên là dùng tennis mà cậu ấy quen thuộc nhất rồi.” Tôi nhướng mày. Hừ, trong anime, không phải là Momoshiro Takeshi nghĩ đến cách này trước sao, sao bây giờ còn đi hỏi tôi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT