Tạ Tịch Trạch không thể đuổi Tống Liệt ra khỏi phòng ngủ, cậu liền mang gối và chăn sang phòng ngủ dành cho khách. Mới đặt chân xuống, Tống Liệt đã dỗ cậu về giường nằm, trong lời nói còn thêm vài phần trách cứ, "Đã muộn rồi, đừng làm loạn nữa, mau đi ngủ thôi.”
Tạ Tịch Trạch không chút nghĩ ngợi, "Vậy chú đi đi.”
Cậu nghe thấy tiếng thở dài của Tống Liệt, sau đó thấy trán hơi ươn ướt, Tống Liệt hôn xong liền rời khỏi phòng ngủ, bảo hắn nghỉ ngơi cho thật tốt.
Tạ Tịch Trạch sờ lên chỗ vừa được người đàn ông hôn, mí mắt bỗng nhiên ướt đẫm.
Trước kia cậu không chịu ngủ, công việc của Tống Liệt quá bận rộn, thường xuyên ở trong phòng làm việc đến hai ba giờ sáng mới đi nghỉ ngơi. Cậu thực sự không quan tâm đến Tống Liệt, biết rõ anh ấy kiếm tiền vất vả, nhưng lại không kiềm chế được tính nhõng nhẽo của mình, được chiều chuộng nên sinh hư, nhất định phải khiến đối phương dỗ dành thì cậu mới ngủ. Tống Liệt nói không làm được gì liền dỗ dành cậu. Bé Trạch lên tiếng, chính là ra hiệu cho hắn hôn lên trán và gò má cùng với lời chúc ngủ ngon và một cái hôn đằm thắm, chỉ cần có hai người ở nhà, Tống Liệt liền quen cho cậu làm những động tác thân mật như vậy.
Cậu thật sự muốn lấy đi nhiều thứ của Tống Liệt…..
Tạ Tịch Trạch kéo chăn lên, trùm kín đầu, co người lại, nước mắt lo lắng bắt đầu tuôn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play