Bùi Dẫn tiễn Tạ Tịch Trạch lên xe, cậu ta không có ý định rời đi, sờ chóp mũi, cúi đầu xuống nói với Tạ Tịch Trạch: “Bác tôi không được khỏe, vào bệnh viện hai ngày rồi, tối hôm qua tôi ở lại đây chăm sóc ông ấy một đêm, đã xin nghỉ rồi, bây giờ rảnh quá, tôi đến nhà cậu chơi một lát có được không?" Cậu ta và Tạ Tịch Trạch lâu rồi chưa gặp nhau, thật sự cậu ta có chút nhớ người bạn này.
Tạ Tịch Trạch ngẩng đầu nhìn Tống Liệt ngồi ở ghế phó lái, ý bảo Bùi Dẫn hỏi đi, dù sao người đàn ông này cũng là chủ nhân của Tống gia.
Bùi Dẫn lịch sự mỉm cười: "Chú Tống, lại làm phiền rồi."
Tống Liệt nhẹ gật đầu, Bùi Dẫn nhanh chóng ngồi lên xe.
Tạ Tịch Trạch nhếch môi, giống như đang cười, nhưng cậu đang nghĩ về những thứ khác. Chẳng lẽ cậu không hiểu rõ Tống Liệt sao, bên ngoài thì tỏ vẻ hào hiệp, nhưng trong lòng có lẽ đang tính toán. Nhưng cậu cũng không quan tâm hắn đang nghĩ gì, ngồi ở ghế sau cùng Bùi Dẫn vui vẻ trò chuyện, hình ảnh hai người trẻ tuổi cùng nhau trò chuyện cười đùa khỏi phải nói là hút mắt như thế nào, tràn đầy năng lượng, vui vẻ, đây là thứ mà Tống Liệt không thể cho Tạ Tịch Trạch.
Tống Liệt đã là một người đàn ông trưởng thành, ở địa vị mà hắn đang nắm giữ với những gì hắn làm, từ lâu đã xóa sạch năng lượng đó, hắn có thể dành cho Tạ Tịch Trạch sự bao dung và tình yêu vô hạn, nhưng cách mà những người trẻ tuổi đối xử với nhau, hắn không thể cho.
Lúc này, Tạ Tịch Trạch không biết nỗi buồn trong lòng người đàn ông trung niên, trở về Tống Gia, Tống Liệt lên thẳng thư phòng bận rộn với công việc, cậu mời Bùi Dẫn vào phòng khách, chú Lý cắt hoa quả tươi để bọn họ ngồi chơi, Tạ Tịch Trạch khám sức khỏe mất gần hai tiếng đồng hồ, không tránh được tinh thần uể oải, Bùi Dẫn đẩy cậu ra, ấn cậu ngồi xuống, cẩn thận nhìn cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT