Tạ Tịch Trạch xụ mặt, “Nói chuyện thì nói chuyện, sao phải lại gần như vậy?”
Cậu đang chống cự, chống cự sự gắn bó không xa rời mà Tống Liệt đã tạo thành, chẳng hạn như tiếp xúc thân thể, lúc đó cậu rất thích được người này ôm, nhưng hiện tại không còn thích nữa rồi.
Cậu nhíu mày nhìn Tống Liệt, “Tôi còn chưa thành niên, chú không biết xấu hổ còn ôm tôi sao?” Ánh mắt rất có ý tứ, chỉ thiếu một chút là mắng hắn đồ trâu già còn gặm cỏ non, không biết xấu hổ.
Tống Liệt cứng họng cười nhẹ, hắn đối diện với Tạ Tịch Trạch ba giây, mới buông tay ra, Tạ Tịch Trạch lập tức tránh xa hắn ngồi ra chỗ khác.
Tống Liệt thấy, có lẽ hắn đã quá nóng vội, nóng vội muốn Tạ Tịch Trạch tiếp thu hắn, hiện tại chỉ cần nhìn thấy Tạ Tịch Trạch nổi nóng với hắn, cố tình tránh mặt hắn, hắn thấy rất khó chịu, tóm lại cứ từ từ mà tới đi, chỉ cần nhốt người ở bên cạnh hắn là được rồi.
Tống Liệt tới gần Tạ Tịch Trạch, đặt tay sau gáy cậu, “Đầu em còn đau không, hay chúng ta làm kiểm tra ở bệnh viện luôn?”
Tạ Tịch Trạch tránh đầu khỏi tay hắn, “Sớm đã hết đau rồi.”
Nói xong, ánh mắt còn có chút ấm ức nhìn Tống Liệt, tâm lý suy sụp nhất thời được vực dậy, hiện tại cậu không có tiền, muốn trốn tránh chuyện này, chờ sau này cậu có tiền rồi, sẽ nói chuyện với hắn lần nữa, cho dù đời trước hay đời này, Tống Liệt đều lớn tuổi hơn cậu, nhìn đời cũng nhiều, ăn cơm cũng nhiều hơn cậu, nếu muốn đuổi kịp hắn thì cần thời gian rất dài.
Tạ Tịch Trạch nghĩ thầm, hiện tại cậu thua kém Tống Liệt, nhưng cũng phải giả vờ giả vịt trước mặt ông già này một chút, “Tống tiên sinh, tôi không hề muốn gây chuyện, đầu tôi hết đau rồi, nhưng tôi không nhớ chú, nếu chú cứ bức ép tôi nhớ lại, nhất định sẽ đau đầu.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT