Hiệu quả của việc chích mông có tác dụng nhanh hơn nhiều so với truyền dịch, hôm sau tinh thần của Tạ Tịch Trạch rất tốt, ngoại trừ việc hơi đau lúc ấn vào mông, thì cơn sốt đã biến mất, cơ thể cũng nhẹ nhàng hơn, không còn cảm giác yếu ớt nữa.
Tống Liệt dậy sớm hơn Tạ Tịch Trạch, mua sữa đậu nành cùng bánh bao về đưa cho cậu, sau đó sờ đầu cậu: “Hết sốt rồi.”
Tạ Tịch Trạch bị bệnh hai ngày, bây giờ mùi đồ ăn xộc vào mũi làm cậu đói.
Tống Liệt nhịn cười, giọng nói lạnh nhạt, nhưng ánh mắt rất ôn nhu: “Em ăn một chút đi.”
Vừa nói xong, lột vỏ ở bánh bao cho cậu, còn đưa ống hút sữa đậu nành tới miệng, như sắp đút cho cậu vậy.
Tạ Tịch Trạch che miệng, không nói nên lời, nghẹn họng nói: “Chú không ở sạch, trước khi ăn phải đánh răng đã.”
Tính tình Tạ Tịch Trạch vẫn như thế, Tạ Tịch Trạch cúi đầu không nhìn thấy ý cười trong mắt Tống Liệt, nghe thấy hắn hỏi mình: “Tôi ôm em đi đánh răng được không?”
“....” Tạ Tịch Trạch như gặp quỷ ngẩng phắt đầu lên, người đàn ông này khi cười lên trông cực kỳ nho nhã, nhưng trong mắt Tạ Tịch Trạch chẳng khác gì nhìn thấy kẻ bị tâm thần, cậu nghiến răng nghiến lợi: “Đương nhiên không được.”
Thế cho nên, sau sống lại, không riêng gì cậu đầu óc bị hư, ngay cả não Tống Liệt cũng hỏng mất rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play