Lê Thuật đưa Khương Tô đến cổng chung cư, sau đó bày ra một mặt không dám tin nói: "Vậy mà anh ta lại ở nơi như thế này sao? Tiền lương của Cục Quản Lý Yêu Ma thấp đến thế à?"
Khu chung cư nơi mà Địch Cận Duật đang ở chỉ có thể được coi là chung cư nhỏ cấp trung, hơn nữa còn là một chung cư nhỏ cũ kỹ lâu đời hơn mười năm, khói lửa đầy đủ, nhưng thực tế rất khó lọt vào mắt Lê Thuật, một người đã quen với cuộc sống xa hoa lãng phí, nhưng điều khiến anh ta không dám tin được là, thế mà Khương Tô cũng bằng lòng sống ở một nơi như thế này: "Khương Khương, cô vẫn nên quay về với tôi đi. Tôi sẽ mua cho cô một chiếc giường thoải mái để cô ngủ."
Khương Tô nói: "Thật ra thì anh đừng vì nhìn bên ngoài khu nhà này cũ kỹ, trong nhà của anh ấy vẫn rất tốt."
Chỗ ở của Địch Cận Duật hẳn là căn lớn nhất trong chung cư nhỏ này, có lẽ hơn hai trăm mét, chỉ có hai phòng ngủ, cho nên phòng khách, phòng ăn, phòng bếp, phòng tắm đều đủ rộng, lại thêm Địch Cận Duật có khiếu thẩm mỹ tốt, bài trí cũng rất vừa mắt, Khương Tô không cảm thấy kém hơn hơn biệt thự lớn của Lê Thuật là bao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT