Thật ra mà nói, lần đầu tiên Thành Ngọc gặp Khương Hoan, anh ấy hoàn toàn không có hảo cảm với cô.
Cô mặc một bộ sườn xám bằng gấm, dáng người như chưa phát dục hoàn toàn, không có đường cong, hàng lông mày được tô đen, bờ môi đỏ chót, mái tóc uốn xoăn theo kiểu lưu hành một thời của phái nữ, phía dưới mang giày cao gót, giống như một thiếu nữ không chờ nổi muốn mau chóng lớn lên để trở thành một người phụ nữ, trông có hơi buồn cười.
Anh biết cô bởi vì Thẩm Viện luôn treo cái tên này bên miệng cả một ngày.
Khương Hoan cao, Khương Hoan lùn, anh nghe đến mức lỗ tai muốn nổi kén, nhưng thật không ngờ thế mà anh lại nảy sinh lòng hiếu kỳ với cô gái có hơn ngàn vạn cái tốt trong miệng Thẩm Viện này.
Cho nên lần đầu tiên nhìn thấy cô, lại bắt gặp hình tượng của cô như vậy thì trong lòng Thành Ngọc không khỏi có chút thất vọng.
Bàn tay trắng nõn mềm mại của cô bị Văn Chiêu đặt lên khủy tay, trắng đến mức hơi chói mắt.
Ngược lại là Triệu Văn Chiêu cười đến vô cùng đắc chí, lúc ăn cơm hoàn toàn không để ý đến người khác, chỉ lo ân cần chiếu cố cho cô gái kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT