“Khụ… thật ngại quá”
Triệu Vân Xuyên để khăn ăn xuống, ho khan, mặt đỏ bừng nhìn Khương Tô: “Vừa rồi cô muốn nói cái gì?”
Khương Tô có chút ngạc nhiên, bị Triệu Vân Xuyên cắt ngang, thậm chí cô quên mất vừa rồi định nói gì với anh, mím môi nói: “Tôi quên mất rồi”
“Thật ngại quá, tôi không cố ý”
Triệu Vân Xuyên bất đắc dĩ nói.
May mắn thay, lúc này người phục vụ mang đến món salad khai vị, điều này làm giảm bớt sự bối rối của Triệu Vân Xuyên.
Khương Tô không có hứng thú với loại thức ăn chỉ có rau và trái cây trộn với nhau bằng sốt dính dính màu trắng này lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT