Nếu sự sợ hãi có thể chia thành cấp độ thì khi Trần Niệm gọi Giang Triết là honey anh đã đạt tới cấp độ sợ hãi cao nhất. Và khi anh nhìn thấy trên bàn ăn đặt hai món ăn một canh hiển nhiên là vừa mới làm xong thì mức độ kinh hãi đã đạt đến mức há hốc mồm, đến độ hồn vía lên mây, và trạng thái bên trong có thể được diễn tả bởi một danh sách dài các từ “Bíp” khi tắt đài.
Trần Niệm đang thưởng thức vẻ mặt thay đổi từ trầm trồ đến kinh ngạc của Giang Triết, cảm xúc của anh thay đổi nhanh chóng và vô cùng phức tạp, cô cảm thấy chữ Honey từ miệng mình ngọt đến nỗi sâu răng, có bị bắn dầu cũng không thành vấn đề. Giờ phút này cô đột nhiên hiểu ra năm chữ sở thích trong cuộc sống.
“Những thứ này là em nấu sao?” Giang Triết phải xác nhận lại một lần nữa.: “Lần đầu tiên trong đời. Cho dù là ngon hay không thì anh cũng phải ăn hết đấy.”
“Chắc chắn, chắc chắn rồi.” Giang Triết nói xong vỗ vỗ mặt mình “Chết thật, là thật không phải mơ.”
“Anh tát nhẹ quá đấy, để em tát anh một cái là biết tỉnh hay mơ ngay.”
“... Không cần đâu, đòn đánh bằng miệng này của em đã chứng minh tất cả.”
“Được rồi, đi rửa tay thay quần áo đi, còn nói nữa thì sẽ nguội mất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play