Edit: Trúc Linh
Bà ta cũng nói thẳng: “Mặc dù nhà của chúng tôi nuôi nhiều gà nhưng không vi phạm quy định. Con trai của tôi nhiều lại chia nhà, mỗi nhà đều có định mức riêng không nuôi vượt mức. Chẳng qua nhà đã được chia không đủ ở nên làm thành một cái viện, đặt gà ở cùng với nhau để dễ nuôi.” Bà ta cũng sợ bị người ta báo cáo nên nói cho rõ ràng. Đương nhiên, thật giả ra sao chỉ có bà ta biết.
Đường Diệu gật đầu: “Nhà của tôi cũng vậy.”
Bà ta mỉm cười, đi vào nhà, hỏi: “Cô muốn nhiều hay ít?”
Đường Diệu: “Tất nhiên là càng nhiều càng tốt, tôi cực khổ đi một chuyến đến đây ngay cả lá gan cũng suýt bị dọa cho rơi ra ngoài nên nhất định là hy vọng có thể mua nhiều một chút. Tốt nhất là đủ ăn từ giờ cho đến cuối năm! Để sau đỡ phải đến đây.”
Trong lòng bà ta xúc động gật đầu: “Lời này nói rất đúng, cô chỉ là một người con gái, một mình một người đi theo chân núi phía Tây đúng là rất nguy hiểm. Vậy cô chờ ở đây để tôi đi đếm chút.”
Bà ta đếm số trứng gà của nhà mình: “Nhà tôi có tổng cộng bốn mươi lăm cái trứng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT