Edit: Trúc Linh
Khương Thành yên tâm rời đi, Đường Diệu biết đại đội bảy là đại đội sản xuất, và đại đội bảy là đại đội sản xuất kém nhất ở trong tám đội của Hướng Dương. Thật ra theo lý thuyết bọn họ ở gần với thị trấn hơn là đại đội ba của bọn cô nhưng đường của bọn họ khó đi, còn phải đi qua ngọn núi phía Tây mới đến. Thật ra dưới chân núi cũng không có gì nguy hiểm nhưng trong những năm đói kém đã có không ít người chết ở đó nên mỗi lần có người nhắc tới ngọn núi ở phía Tây đều sợ mất mật. Bởi vì thế nếu có thể không đi thì sẽ không đi. Cho nên không có nghi ngờ gì, đại đội bảy là đại đội sản xuất không thích đi lên thị trấn nhất. Bình thường cũng là tự cung tự cấp. Nhưng đại đội bảy sản xuất ở nơi hẻo lánh như thế cũng có cái tốt, không bị quản lý nghiêm khắc, vì thế có không ít nhà nuôi từ ba đến bốn con gà.
Rốt cuộc, cơ hội để người trên thị trấn xuống kiểm tra tình hình sản xuất ở đại đội bảy của bọn họ không nhiều lắm.
Nếu muốn một người con gái hay vợ của mình sang bên đại đội bảy, người trong nhà không có khả năng nào có thể yên tâm được, nhưng Khương Thành lại khác, vợ của anh ấy là người như thế nào anh ấy hiểu rõ hơn so với người ta. Hơn nữa, sau ngần ấy năm, chưa từng có ai thấy có dã thú nào xuống núi cả.
Cho nên anh ấy vẫn cảm thấy yên tâm.
Đường Diệu nghe Khương Thành nói xong, cũng bắt đầu làm việc, cô ấy lấy ra năm đồng tiền, cõng rổ ra cửa. Có điều trước khi ra khỏi cửa, Đường Diệu dặn dò hai đứa nhóc: “Tiểu Đường Đường đi theo chị Tiểu Ngư của con chơi trò đào đồ ăn, Tiểu Lang đi tìm anh Tiểu Hổ chơi, đừng đi một mình, đã biết chưa?”
Hai đứa nhóc gật đầu, đồng ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play