Edit: Trúc Linh
Thời buổi này, khi làm khách sẽ không lựa chọn đến vào giờ cơm vì không có gia đình nào khá giả hết.
Nhưng mà tóm lại không phải người nào cũng hiểu chuyện giống vậy, đặc biệt là Lão Hoa thuộc dạng người cực kỳ không hiểu chuyện. Tới giờ cơm hay không tới đúng giờ cơm đều không quan trọng, nhưng tới mà không hề nói một câu báo trước thì đây chính là tận cùng tuyệt vô cận hữu*.
*Tuyệt vô cận hữu:Tuyệt vô cận hữu – 绝无仅有 – jué wú jǐn yǒu (chỉ có một, không có thứ hai, hình dung người/ vật có rất ít, rất hiếm. Gần nghĩa độc nhất vô nhị. Xuất từ Tô Thức, Thượng hoàng đế thư).
Khương Thành đi cả đường thấy Lão Hoa cứ thao thao bất tuyệt líu lưỡi không thôi, trong lòng mắng thầm, có điều may là Đường Diệu vẫn ổn, cô ấy không phải là người câu nệ tiểu tiết. Mặc dù nói khách đột ngột đến nhà sẽ khó tránh khỏi việc tay chân luống cuống nhưng cũng không đến mức trở tay không kịp.
Bởi vì hôm nay cô ấy làm món gà rừng mà.
Cũng đúng lúc, nếu không phải Đường Diệu muốn bồi bổ chồng của mình và hai đứa con thì người bình thường khi gặp phải chuyện này sẽ cảm thấy bản thân nên chọc mù mắt đi thì hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play