Triệu Bạc vừa mới nhắc nhở như thế, cuối cùng Vương Tịnh Hiền cũng nhớ ra mục đích chính mình tới nơi này là gì, nghĩ rằng mình khiến Vệ Thận khó chịu, không biết với tính cách dính như keo của anh lại muốn nháo bao lâu.
Kết quả là, Vương Tịnh Hiền vừa mới mở miệng, cơ thể kề sát ngực cô nhanh chóng rời đi, bàn tay không phép tắc liên tục sờ soạng trên eo cô , nhưng mà là chỉ dán lên y phục hai bên người anh.
Vệ Thận quả nhiên là cái dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời cười với cô .
“Không sao cả, Tiểu Hiền đi đâu thì tôi đi theo đó.”
Bỗng nhiên hiền lành dịu dàng ân cần như thế khiến cho Vương Tịnh Hiền không quen…… Cô nhắm mắt lại, lại khẽ mở mắt ra, tỉnh dậy từ trong mơ, nằm ở trên giường của khách điểm, Vệ Thận chống cằm ngồi bên cạnh người cô, mỉm cười nhìn cô.
“Chúng ta đi thôi?”
Ngay cả ở trong giấc mơ cũng không có mời ở lại?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play