Thù hận cùng quyến luyến đan xen nhau suốt mười ba năm, có lúc y hận đến cùng cực, có lúc lại cảm thấy hắn giống như một con thú đáng thương bị giam cầm, dù có giương nanh múa vuốt thì vẫn luôn bị gông cùm xiềng xích, không hiểu sống chết, không có tự do.
Đồ đệ nhẹ nhàng đỡ lấy đại ma đầu đang lảo đảo: “Sư phụ, người say rồi.”
Đại ma đầu nói: “Dù cho bản tọa say mèm thì vẫn đủ khả năng giết chết ngươi và tiểu tình nhân của ngươi!”
Đồ đệ nói: “Sư phụ, chắc người vĩnh viễn sẽ không hiểu, trên đời này, không phải người muốn thế nào thì tất cả đều sẽ như thế ấy. Giết người chẳng qua là chém một đao xuống, nhưng khi giết người, liệu người có thật sự vui không?”
Đại ma đầu không muốn nghe mấy lời nhảm nhí này của đồ đệ.
Giết người không vui, chẳng lẽ bị người khác giết mới vui sao?
Hay muốn hắn giống tên tiểu thừa nhân nhu nhược ẻo lả kia, lúc nào cũng chỉ biết khóc lóc đòi sống đòi chết, như vậy mới vui sao?
Đại ma đầu được đồ đệ dìu đi, thật ra hắn không uống nhiều rượu lắm, chỉ có điều nội lực của hắn càng ngày càng mất khống chế, lúc này đến cả đứng cũng đứng không nổi.
Tại sao… tại sao lại như vậy…

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play