Sắc mặt của Kinh Từ vẫn rất bình tĩnh.
Anh không nói gì, một lúc sau lông mi anh hơi run run, bình tĩnh ngước nhìn Đào Minh Chước rồi nói: “Sao vậy? Sao em lại hỏi như vậy?”
Ngữ khí của Kinh Từ vẫn rất bình thường, giống như thực sự cảm thấy không hiểu câu hỏi của Đào Minh Chước vậy.
Đào Minh Chước cũng cảm thấy nghi hoặc theo.
Cậu ngập ngừng một lúc rồi nói: “Em nhớ tối qua trong tủ lạnh chỉ còn hai quả trứng gà. Nếu anh nói cơm để lại cho em là cơm anh không ăn hết thì tại sao em lại ăn được hai quả trứng?”
“Hơn nữa trong bồn rửa bát không có bát mà anh đã dùng”. Đào Minh Chước hỏi: “Có phải anh không hề ăn tối không?”
Kinh Từ im lặng trong chốc lát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play