Bệnh của Kinh Từ được chữa khỏi vào một ngày xuân của hai năm sau.
Đào Minh Chước tin vào sự phát triển của y học hiện đại, thời gian này cậu đưa Kinh Từ đi gặp rất nhiều bác sĩ, mà các liệu pháp mà các bác sĩ đưa ra cũng muôn hình vạn trạng.
Đào Minh Chước cũng để Kinh Từ thử các loại thuốc bắc, thuốc tây nhưng chẳng có thuốc nào có hiệu quả.
Sau này Đào Minh Chước chấp nhận số phận không tiếp tục giày vò Kinh Từ nữa, những loại thuốc linh tinh cũng không để cho anh uống nữa, cậu chuẩn bị cứ thuận theo tự nhiên như vậy.
Cứ như vậy trôi qua không biết bao nhiêu tháng thì vào một ngày nọ khi hai người ăn lẩu ở nhà, Đào Minh Chước đang vật lộn với Ôn thái y ăn vụng thịt ở bên cạnh, còn Kinh Từ thì nhìn chằm chằm vào thịt và rau đã được nhúng chín ở trong bát, đột nhiên anh phát hiện cho dù Đào Minh Chước không ăn cơm trước mặt mình thì hình như bản thân anh cũng có cảm giác thèm ăn những đồ ở trong bát.
Anh ăn thử một miếng rau ở trong bát rồi ngẩn người.
Vất vả lắm thì Đào Minh Chước mới thu phục được Ôn thái y, lúc cậu ngẩng đầu lên thì thấy cái bát trước mặt Kinh Từ đã trống trơn rồi, thấy vậy cậu ngu người luôn: “Sao anh đã ăn hết rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play