Bụng của Ôn thái y rất đói, bởi vì em ấy không ăn được bữa ăn khuya của mình.
Em ấy nhìn cánh cửa nhà vệ sinh đóng chặt không biết bao nhiêu lâu, vẫy vẫy đuôi, rất không vui mà “hú” lên một tiếng với người ở bên trong.
Tuy nhiên vẫn không có người quan tâm đến em ấy, Ôn thái y lại “hú” lên một tiếng rồi cuộn thân hình tròn vo của mình ở trước nhà vệ sinh, không tình nguyện mà bắt đầu ngủ.
Trong nhà vệ sinh, nhiệt độ của gian phòng nhỏ hẹp dần dần tăng lên, không khí yên tĩnh, không ai nói chuyện, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc đứt quãng.
Một lúc sau, Đào Minh Chước lúng túng cúi đầu, hô hấp hơi hỗn loạn nói: "Anh…anh mau rửa tay đi".
Kinh Từ không nói gì mà chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào mảng dấp dính trong lòng bàn tay, sau đó ánh mắt lại di chuyển rơi trên vạt áo sơ mi của mình.
Đào Minh Chước lo sợ bất an nhìn theo, lúc này cậu phát hiện trên áo sơ mi của Kinh Từ cũng dính một vệt màu trắng, điều này khiến cậu bỗng quẫn bách đến nỗi không nói lên lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT