Kinh Từ không nói gì trong một lúc lâu.
Đào Minh Chước không biết họ đã đứng im lặng nhìn nhau trong bao lâu, cậu chỉ cảm thấy từng giây từng phút chờ đợi giống như bị kéo dài đến vô tận, dài đằng đẵng lại giày vò.
Cùng lúc đó, cuối cùng cậu cũng từ từ nhớ lại bản thân đã làm những cái gì.
Vừa rồi khi nhìn thấy Kinh Từ đi ra phía cửa, Đào Minh Chước đột nhiên có một dự cảm. Cậu cảm thấy nếu trước khi Kinh Từ bước ra khỏi cánh cửa kia mà mình không nói gì, vậy thì hiểu lầm vốn không đáng tồn tại này sẽ vô hình được bản thân thừa nhận, rất nhiều thứ giữa họ sẽ không thể vãn hồi nữa.
Bởi vì sốt sắng nên cậu nói năng lộn xộn, lại cảm thấy hình như mình nói gì thì Kinh Từ cũng không nghe lọt tai nên cậu quyết định chạy lên hôn anh trước, những cái khác nói sau.
Mà mấy lời nói trong lúc hoảng loạn sau khi hôn anh xong, bây giờ Đào Minh Chước không dám nghĩ lại nữa. Cậu thuộc kiểu người dũng khí đến nhanh nhưng sự xấu cũng đến nhanh không kém.
Cậu hoàn toàn không hiểu tại sao mình lại có thể nói mấy câu xấu hổ như "môi của anh rất mềm" và "thực ra em rất vui" nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT