Mặt của Đào Minh Chước đỏ bừng lên.
Nhưng lần này cậu đỏ mặt không phải vì thẹn thùng hay xấu hổ gì mà là vì cảm xúc kích động và khó tin.
Cậu hoàn toàn không dám tin những gì mà cậu vừa nghe thấy, bởi vì người ở trước mặt mình lúc này rõ ràng là người chủ động ở trước ngọn nến thân mật hôn mình vào tối hôm qua.
Đào Minh Chước cảm thấy dường như nhiệt độ của cơ thể mình đang dần hạ xuống.
Cậu ngẩn ngơ nhìn vào mắt của Kinh Từ, lời nói cũng bắt đầu trở nên câu trước đá câu sau: "Nhưng mà…nhưng mà tối qua anh còn hôn em mà. Sao anh…anh có thể…"
Thực ra "anh đã hôn em" và "chuyển đi" mà Kinh Từ vừa nói là hai chuyện chẳng có tí liên quan gì đến nhau nhưng bởi vì Đào Minh Chước đang hoảng loạn vậy nên cậu không hề nhận ra trong lời nói của mình đã không còn tính logic.
Vẻ mặt của Kinh Từ chẳng có thay đổi gì, anh nhìn chăm chăm vào mắt của Đào Minh Chước rồi một lúc sau mới nhẹ nhàng "à" một tiếng nói: "Nhưng lúc tôi hỏi cậu có thể đáp ứng một nguyện ước của tôi hay không thì cậu trả lời là được mà".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play