Tỉnh Dĩ chưa bao giờ từ bỏ ý định tự mình mua một chiếc xe đạp, cô chọn một ngày cuối tuần gió êm trời đẹp cùng Khâu Cự đi tàu điện đến một cửa hàng chuyên bán xe đạp.
Người bán hàng nói cho họ nghe một loạt thuật ngữ chuyên môn, từ đường kính bánh xe đạp đến bánh răng chuyển động rồi lại đến kích thước khung xe… Khâu Cự nghe đến hoa mắt chóng mặt.
Khi Khâu Cựu đang ngồi xổm xuống xem bánh xe cùng với người bán hàng thì Tỉnh Dĩ lại kiên quyết từ chối sự mời chào nhiệt tình của anh ta. Cô chọn một chiếc xe đạp Phượng Hoàng giá 500 tệ có cả ghế sau.
Sau đó Tỉnh Dĩ bình thản đạp xe chở Khâu Cự từ cửa hàng xe đạp về trường. Bình thường nam nữ đi với nhau, phần lớn là nam sẽ chở nữ. Ở độ tuổi mười tám đôi mươi, hình ảnh nam sinh đạp xe chở nữ sinh thường xuất hiện trong một số tình tiết lãng mạn. Thế nhưng vấn đề ở đây là… Khâu Cự không biết đạp xe, vì vậy chỉ có thể để Tỉnh Dĩ chở anh. Khâu Cự ra vẻ xấu hổ và vùi mặt vào lưng Tỉnh Dĩ.
“Chị ơi, chị chở em như thế này, Tiểu Khoa mà biết thì sẽ không giận chứ?”
Tỉnh Dĩ cười đến không đạp nổi nữa, mắng: “Im đi.”
Nhờ mái tóc dài của Khâu Cự mà người đi đường gần như coi họ là hai cô gái. Chương trình học ở trường cũng dần đi vào nề nếp, Tỉnh Dĩ thì khá ổn nhưng Khâu Cự thì bận không kịp trở tay, hai người họ chỉ có thể gặp nhau trong các hoạt động của câu lạc bộ.
Chiều chủ nhật, khi hai người họ cùng tham gia hoạt động của câu lạc bộ trong phòng thể dục, Khâu Cự vừa đứng tấn vừa hỏi với giọng đứt quãng “A Dĩ, sao lúc đầu chúng ta lại tham gia câu lạc bộ này vậy?”
Tỉnh Dĩ với vẻ mặt tương tự anh, tuyệt vọng nói: “…Không nhớ rõ nữa.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play