Sơ Nhất mở to đôi mắt vô hồn, bị giáo viên của cô nhi viện nửa đẩy nửa dỗ dành đưa đến trước mặt Lăng Nhạc An và Tỉnh Dĩ..
Quỹ từ thiện dưới danh nghĩa của Tỉnh Dĩ mỗi năm đều quyên góp một số tiền lớn cho cô nhi viện. Cho nên sau khi viện trưởng của cô nhi viện biết được mong muốn nhận con nuôi của hai người, bà ấy không chỉ lấy tất cả hồ sơ của bọn trẻ ra, mà còn nhiệt tình đưa hai người đi xem bọn trẻ.
Trong đám người, Tỉnh Dĩ liếc mắt một cái lập tức nhìn thấy đứa trẻ này, thân hình gầy gò không có chút thịt nào, xung quanh là đám trẻ con nhiệt tình vui vẻ, trông cậu có vẻ đang khó chịu.
Không phải cô giáo trong cô nhi viện cố ý đối xử khắt khe với Sơ Nhất, chỉ là tính tình cậu trời sinh khó ưa và bướng bỉnh. Một giáo viên cùng một lúc phải chăm sóc nhiều đứa trẻ như vậy, cũng không thể nào nhìn chằm chằm vào cậu như một người mẹ được, dỗ Sơ Nhất ăn cơm.
Nhân viên chịu trách nhiệm chăm sóc cậu nhanh chóng giải thích với Lăng Nhạc An và Tĩnh Dĩ: "Đứa trẻ này tên là Sơ Nhất, xuất hiện ở trước cửa cô nhi viện vào ngày mùng một."
Cô ấy chỉ vào lỗ tai của mình: "Đứa trẻ này không thể nghe thấy người khác nói chuyện... Chúng tôi cũng đã cố gắng dạy ngôn ngữ ký hiệu cho cậu nhóc, nhưng căn bản..."
Lăng Nhạc An nhìn theo ánh mắt của Tỉnh Dĩ nhìn cậu nhóc gầy gò này, lật xem tập tài liệu trong tay, trên khuôn mặt tuấn mỹ nửa vời không nhìn ra một tia cảm xúc nào, chỉ là hơi hơi nhướng mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT